Edit: Mây
Hình như Lâm Hòa có một giấc mơ rất dài và rất hỗn loạn.
Giấc mơ dài đến mức như làm cho cô một lần nữa trải qua từng chuyện từng chuyện một ở trong đó cùng Lăng Duyên.
Khi tỏ tình, anh nói với cô: “Hòa Hòa, em là nơi trái tim anh hướng về.”
Sau đó, vì lý do công việc của anh nên hai người đã không gặp nhau trong một thời gian dài, chỉ có thể nhìn thấy đối phương thông qua video.
Anh luôn thích trêu chọc cô nói: “Hòa Hòa, vì sao anh luôn có thể nhìn thấy bóng của mình trên những tác phẩm của em? Anh thích ăn cái gì bọn họ thích ăn cái đó, anh không thích cái gì bọn họ cũng không thích cái đó…… Vậy không bằng em cứ lấy anh làm nguyên mẫu viết tiểu thuyết ngôn tình đi, nữ chính tên là Hòa Hòa, anh yêu người tên Hòa Hòa đó.”
Có một khoảng thời gian anh rất bận, Lâm Hòa không liên lạc được với anh, gửi tin nhắn thì tin nhắn như chìm xuống đáy biển, gọi điện thoại thì cũng không có ai nghe máy, sau đó là trạng thái tắt máy.
Nửa tháng sau Lăng Duyên mới xuất hiện, cuộc gọi vừa được cô kết nối, người đàn ông lập tức áy náy, tự trách nói xin lỗi: “Hòa Hòa, thật sự xin lỗi, nửa tháng nay anh huấn luyện khép kín, cấp trên bất ngờ xách bọn anh đến vùng hoang vu, thu hết tất cả thiết bị liên lạc, cho nên mới không thể nói trước cho em biết, làm em lo lắng rồi.”
Có đôi khi cô cũng sẽ buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-ngai-ngu/3546901/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.