Edit: Mây
Kỳ thật chú Dương cũng không ngờ được mọi chuyện lại diễn ra như vậy.
Ông cụ trong nhà bị bệnh nặng bỗng nhiên nằm liệt giường, ông chỉ có thể về quê cùng vợ trước để xử lý một vài chuyện gia đình.
Cho nên gần một tháng tiếp theo hai vợ chồng bọn họ đều không thể giúp Tiểu Hạc xử lý công việc.
May mắn là trợ lý mới được tuyển đã bắt đầu chính thức đi làm từ ngày mai, vừa vặn có thể cứu tình huống khẩn cấp.
Tần Họa nghe xong giải thích của chú Dương, cũng rất đau lòng, nói: “Tôi đã biết rồi chú Dương, tôi sẽ cố gắng chăm sóc thật tốt cho Tông…… thầy Tống.”
“Ừm, vậy làm phiền cô Tiểu Tần, một lát nữa tôi sẽ gửi danh sách những việc cần chú ý liên quan đến Tiểu Hạc cho cô.” Chú Dương nói: “Chờ tôi trở về sẽ bàn bạc chuyện tiền thưởng của cô.”
Tần Họa cười cười, nói: “Cái này không sao cả, hy vọng người nhà chú sớm khỏe lại.”
Sau khi cúp điện thoại Tần Họa cầm điện thoại rơi vào trầm tư và nghi hoặc.
Kể từ khi trở về từ buổi triển lãm tranh ngày hôm đó, những chuyện xảy ra trên người cô dường như trở nên rất kỳ diệu.
Tần Họa nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không kìm nén nổi gọi điện thoại cho người chị em tốt của mình, Cung Tình.
“Tình Tình, cậu đoán xem Tống Kỳ Hạc là ai!”
Cung Tình đang chăm sóc da không nói gì, thậm chí cô ấy còn cảm thấy hôm nay Tần Họa có vẻ ngốc nghếch, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-ngai-ngu/3546845/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.