Sáng sớm hôm sau thức dậy, cô thấy mình vẫn nằm trong vòng tay anh, suýt chút nữa cô đã tưởng rằng mình đang nằm mơ.Cô cố gắng hết sức để đầu óc tỉnh táo, kiềm chế lại con sâu ham ngủ trong người. Lúc này cô mới dần nhớ ra hôm qua anh đã nói đưa cô đi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, kết quả là ở khách sạn hai người như củi khô bốc cháy, ban đầu chỉ là cháy ở một điểm nhưng không ngờ lại lan ra thành những tia lửa bập bùng, cô mơ màng nhớ hình như phút cuối anh còn bắn vào trong cơ thể cô.Tiếp đó, cô duỗi tay ôm anh vô cùng mỹ mãn, sau đó tìm một tư thế thoải mái rồi tiếp tục ngủ, duy trì sự yên bình trước cơn bão sắp tới. Cô biết chắc chắn ông nội sẽ tức giận, chi bằng đẩy thời điểm nhanh hơn một chút, để cô sớm có thể được gả cho người đàn ông bên cạnh này.
Ở phía bên kia, dì Tân lên phòng Thanh Ca gọi cô dậy như thường lệ, nhưng dì đợi một lúc vẫn không có tiếng trả lời từ đằng sau cánh cửa. Bà chần chừ hồi lâu rồi mở cửa bước vào, điều đầu tiên đập vào đôi mắt là bộ chăn ga gối đệm sạch sẽ và ngăn nắp được đặt gọn gàng trên giường.Dì Tân vội xuống nói chuyện với ông cụ, ông tức giận đến mức quăng cây nạng xuống đất, mặt mày tái mét, quát tháo trong phòng khách. Ông nội tính khí rất khó chiều, không có chuyện vừa ý là nổi giận ngay, lần này Cố Nam Sơn đã hoàn toàn chọc giận ông.Ông đập cốc trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456654/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.