Ngày hôm sau khi cô đến, Cố Nam Sơn có lịch dự tiệc tối, và chắc chắn cô chính là ứng cử viên sáng giá cho vị trí bạn gái đồng hành của anh.Nhưng lúc này cô vẫn còn lơ mơ vì vừa ngủ dậy, quấn chăn nằm một bên, cố mở to mắt nhìn anh mặc quần áo rồi thắt cà vạt. Cố Nam Sơn tự nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của người nào đó."Thật muốn đem anh giấu đi." Từ đáy lòng Thanh Ca cảm thán.Anh cúi người hôn cô, cười nói, "Hôm nay nghĩ đi đâu chơi chưa? Anh xử lý xong công việc sẽ chơi cùng em." Nói xong, đôi môi lại ập xuống, dường như người này rất thích hôn chớp nhoáng như gà mổ thóc, "Đêm nay có một bữa tiệc, đi cùng anh, em nhé?""Nếu như em không tới, anh sẽ tìm đại một người phụ nữ đi cùng đúng không?""Không có, nếu em không ở đây, anh không cần thêm ai, nhưng em ở đây rồi thì người đó chính là em."
Cô nàng nào đó vui vẻ như nở hoa trong bụng, mí mắt cong cong vì cười. Đúng là người đàn ông giỏi ăn nói, lời nào cũng đúng ý cô.Trong lúc đó, bàn tay người đàn ông hướng xuống phía dưới của cô, mở miệng hỏi: "Có đau không em?""Anh làm gì đó!" Thanh Ca đẩy tay anh ra, không cho anh chạm vào. Ngày hôm qua hai người vui chơi đến độ phút cuối cùng cô ngất đi vì mệt, sáng hôm nay chỉ cảm thấy giữa hai chân đau dữ dội."Không đau, anh nhanh đi xử lý công việc đi, anh sắp biến thành hôn quân rồi đó."Cô không quen nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456639/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.