Cố Nam Sơn chống hai tay bên hông cô rồi cúi đầu ngậm lấy bờ môi hơi hé mở vì hoảng sợ ấy, chào hỏi thân mật rồi dần cạy mở để khám phá bên trong, đầu lưỡi nhỏ của cô quấn quýt cùng anh, lưỡi của người đàn ông hút trọn lấy nước bọt đầy ngọt ngào trong miệng cô.
Hai người đều ngầm làm một hành động tự nhiên nhất và đã khao khát từ lâu, cô gái nhỏ vòng tay qua cổ anh, môi lưỡi quyện vào nhau, tiếng nước bọt càng thêm rõ ràng hơn trong đêm tối.
Thật là xấu hổ, cô và anh đang ở nhà họ Cố, nếu như ông nội phát hiện ra thì làm sao bây giờ...
Với chút lý trí còn sót lại trong đầu, Thanh Ca cố gắng đẩy anh ra nhưng người nào đó giống như một ngọn núi vững chãi vẫn kề sát gần cô, dù cô làm gì cũng không thể lay động được.
Cố Nam Sơn nhíu mày, bàn tay khô ráo ấm áp của anh nắm lấy cổ tay nhỏ bé của cô, sốt ruột với lấy dây buộc tóc cô đặt bên cạnh, hai cổ tay không có tội tình gì bị buộc lại, đẩy lên trên, cứ thế nó đã bị cố định lại.
Thanh Ca phát cáu vì động tác của Cố Nam Sơn, dựa vào đâu mà anh trói cô lại như này.
Qúa đáng ghét!
Cô vặn vẹo người, giọng nói tức giận, khuôn mặt đỏ bừng, không biết là đỏ vì anh hay là đỏ vì tức giận. Không những thế, cô còn cố dùng chân đá anh, "Cố Nam Sơn, chú buông em ra! Em không thích như vậy!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456607/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.