Cố Nam Sơn nhìn về phía người con gái ngồi đối diện, cô mặc bộ đồ công sở màu trắng vô cùng chỉn chu nhưng lại mang mang đến cảm giác hơi giống trẻ con trộm mặc quần áo người lớn, dù vậy vẫn vô cùng xinh đẹp.
Bọn họ cũng chưa có cơ hội nói lại chuyện hôm trước, trong lòng mỗi người đều tự hiểu mà im lặng cho qua, người đàn ông nghĩ thầm, cô nàng kia kìm nén cảm xúc và vờ như không có chuyện gì cũng được đấy.
Lúc ăn cơm Thanh Ca giống như mèo nhỏ vụng trộm nhìn anh nhiều lần, không phải chỉ ngượng ngùng mà cô còn rất xấu hổ. Chuyện ngày đó cô không nhớ hết nhưng vẫn loáng thoáng nhớ ra những điểm quan trọng. Trong lòng còn tự hỏi, sao người kia còn chưa nổi giận mắng cô, thật không giống anh tí nào.
Bất chợt, anh ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, cô gái nhỏ giật mình như thể bị bắt gặp đang ăn trộm thứ gì đó, cúi thấp đầu vùi mặt vào uống nước canh.
Tính gia trưởng đã thấm vào máu của ông nội Cố cho nên trong lúc ăn ông vẫn phải càm ràm vài câu, “Nam Sơn, mối quan hệ của con với Lãnh Bạch Lam nhà họ Lãnh là thế nào?”
Ông nghe nói hai người họ đã chia tay nhau cách đây không lâu, cả hai vốn dĩ là một cặp xứng đôi vừa lứa, trời đất tác thành. Hơn nữa, xét về gia thế hay năng lực cá nhân thì đều rất hợp, cũng không biết vì lý do gì mà lại chia tay.
Cố lão gia không tinh ý phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456605/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.