Cố Nam Sơn nhìn người nào đó đã lâm vào mê man, thấp giọng thở dài, đồ vật trên người anh vẫn đang sung sức, khát vọng vươn lên khó mà dập tắt ngay được.
Thanh Ca vừa mới được anh chăm sóc đến cao trào đã ngất đi rồi, còn anh vừa ngắm gương mặt ửng hồng như nắng chiều hoàng hôn vì lên đỉnh của cô vừa tự mình giải quyết bên dưới. Một tay anh nắm lấy thỏi sắt nóng bỏng, tay khác cũng không nhàn rỗi xoa bóp vú của cô.
Côn thịt trong lòng bàn tay dần dần phình ra theo động tác của anh, tốc độ của anh dần trở nên dồn dập, lên xuống mười mấy lần, khoái cảm tích tụ trong tâm trí anh giống như thủy triều đập vào bờ hết đợt này đến đợt khác.
“Hự…” Anh cảm nhận được một luồng ẩm ướt, khom người xuống, cả người trông đầy ham muốn và gợi cảm.
Dáng môi của anh rất đẹp, dáng môi mỏng và hình chữ M. Anh cong khóe môi khẽ cười, tinh dịch trắng đục phun lên cơ thể xinh đẹp của cô.
Sau khi cao trào, Cố Nam Sơn nằm xuống bên cạnh cô, choàng tay qua ôm eo cô, cảm giác hụt hẫng, mất mát trong lòng giờ phút này đã được lấp đầy.
Ngày đó nhìn thấy cô ở cửa hàng đồ Nhật, cô mặc một chiếc váy xếp ly ngắn lộ ra phần bắp đùi trắng trẻo. Lập tức lúc ấy anh đã nghĩ, nếu đôi chân này ôm lấy eo anh, mặc anh thọc vào rút ra, tung hoành trong tiểu huyệt yếu ớt của cô thì sự vui sướng sẽ càng nhiều hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456602/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.