Cố Nam Sơn thở dài, đúng là đời anh mắc nợ cô, anh khom lưng xuống bế cô lên đi tới cửa phòng tắm.
Nước nóng đã được chuẩn bị sẵn, anh đặt người cô vào trong bồn tắm, hơi mất tự nhiên hỏi, “Tự mình tắm được không?”
Cô gái nhỏ vẫn chưa tỉnh táo hẳn, tay nhỏ cuống quýt kéo váy bó trên người nhưng một lúc lâu cũng không kéo được làm cô hơi khó chịu.
Thanh Ca chống tay lên thành ngoài bồn tắm, đôi mắt ươn ướt, tủi thân mong đợi, nói, “Chú nhỏ, em không cởi được.”
Người đàn ông cúi người về phía trước, hai tay anh đặt lên mép bồn tắm, sau khi tìm kiếm một lúc mới tìm thấy đầu khóa, anh giúp cô kéo khóa xuống. Bất chợt, đầu ngón tay anh vô tình chạm vào một nơi mềm mại, tinh tế và nóng bỏng, xúc cảm ùa đến như muốn đốt cháy đầu ngón tay anh. Người nào đó thản nhiên rút tay về, sau đó đi ra ngoài, đóng cửa lại.
Anh đi vào bếp chuẩn bị nguyên liệu định nấu canh giải rượu thì bất ngờ nghe được tiếng hét từ trong phòng tắm.
“Bịch” một tiếng, cô gái nhỏ khẽ rên lên, bước chân của anh vội vã như bay, vài ba bước đã đến cửa phòng tắm.
Cố Nam Sơn vẫn còn đắn đo, anh gõ lên cửa, “Thanh Ca, ổn không? Tôi vào được không?”
Sau khi tắm xong, đầu óc Cố Thanh Ca đã tỉnh táo hơn chút, vốn muốn ra khỏi bồn tắm lấy khăn tắm quấn lấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, tiếc là sàn nhà quá trơn ướt, cô trượt chân ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456599/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.