Bữa tiệc sắp chính thức bắt đầu. Tôi nhìn quanh trong đám đông, không biết rốt cuộc ai là bố mẹ của Khưu Thiên Trường, nhưng dù sao cũng là nhân vật chính bữa tiệc, đợi chút nữa sẽ gặp được thôi. Lúc này, phòng tiệc vốn đang huyên náo bỗng có tiếng đàn piano trong trẻo vang lên.
Kỳ ảo mà trong trẻo, khiến những người to giọng nói chuyện cũng bất giác hạ giọng xuống nhìn về phía đàn piano. Có một người phụ nữ cao quý đang ngồi trước cây đàn, đầu cúi thấp, nhìn không rõ mặt. Ngón tay cô ấy linh hoạt múa trên những phím đàn là có những âm thanh tuyệt vời được phát ra, khiến lòng người khoan khoái.
Tâm hồn như được gột rửa, không ngờ tôi cũng chìm đắm trong âm thanh tuyệt vời ấy, ngay cả việc Tiêu Lạc Thiên đứng bên cạnh cũng không cảm thấy ghét bỏ nữa.
Những âm thanh đó đánh thẳng vào tâm hồn mỗi người, gợi lại mọi kí ức tốt đẹp của tôi, tôi bất giác nhắm mắt lại chìm đắm trong âm nhạc, sau đó tôi phát hiện trong những kí ức tốt đẹp đó của tôi đều có liên quan đến một người đàn ông tên là Khưu Thiên Trường.
Phòng tiệc vô cùng yên lặng, ai cũng không nói gì chỉ có tiếng đàn du dương. Khi tiếng đàn dừng lại, tất cả mọi người đều không kìm được mà nổ một tràng pháo tay nồng nhiệt, tôi cũng không ngoại lệ.
Người phụ nữ chơi đàn đứng dậy, nhấc váy khẽ khụy xuống chào hỏi mọi người, nụ cười ấm áp điềm tĩnh, tôi thề đây là người phụ nữ đẹp nhất mà tôi từng gặp. Tuy Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183786/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.