Nhà họ Khưu tổ chức tiệc, anh phải về trước, anh kéo tay tôi không ngừng lắc đầu: "Lần sau lão già tổ chức tiệc, anh sẽ quang minh chính đại nắm tay em."
Tôi cười: "Vậy anh phải cố gắng rồi, em không dễ theo đuổi lắm."
"Yên tâm, chúng ta đã yêu nhau sâu đậm rồi, hạnh phúc còn ở xa sao?"
Phải, chắc hạnh phúc sắp đến bên tôi rồi nhỉ, tôi bắt đầu ăn mặc chải chuốt. Lúc thay đồ thì gặp khó khăn, rốt cuộc tôi nên mặc thế nào để tham dự buổi tiệc? Mặc thế nào mới có thể để lại ấn tượng tốt với bố mẹ của Khưu Thiên Trường?
Dạ phục mà lần trước Trương Hân chuẩn bị cho tôi quá hở hang, tuy rằng có thể khoe ra vóc dáng đẹp của tôi và che đi những khuyết điểm nhưng cách nhìn người của bề trên và người trẻ không giống nhau, nói không chừng còn thấy tôi tùy tiện, bộ này chắc chắn không được.
Hay mặc đồ thể thao? Làm gì có ai mặc đồ thể thao đi dự tiệc chứ, rõ là bẽ mặt. Cuối cùng tôi lấy ra bộ lễ phục mặc đi gặp vợ giám đốc Triệu khi mới kết hôn, không phải tôi hoài niệm, mà vì tôi thấy bộ này phù hợp nhất, cũng không quá hở hang. Tự làm một bữa trưa cho mình, mỗi món ăn một chút. Tôi nhận được cuộc gọi của Khưu Thiên Trường, vẻ mặt anh mất kiên nhẫn nói: "Chỉ là đón sinh nhật thôi mà, tại sao lão già phải phiền phức như vậy? Chẳng phải mọi người cùng ăn một bữa cơm gia đình là được rồi sao? Khua tay một cái đã sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183779/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.