🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi dựa nửa người lên khung cửa, để một cánh tay giữ lấy cửa, chặn khe cửa lại: “Có việc gì sao?” .

Tôi cứ tưởng rằng tôi đã thể hiện rõ ba chữ “không tiếp khách” rồi nhưng cô ta giống như bị mù vậy, cô ta đi giày cao gót tỏ vẻ kiêu ngạo muốn đi vào.

Tôi nhớ lại lúc ở công viên hình như cô ta cũng trừng mắt nhìn tôi. Tiếc là khi đó tôi chóng mặt quá chứ không thì tôi đã trả đũa cô ta rồi, hơn nữa lúc đó tôi còn có Khưu Thiên Trường chống lưng.

Người tôi chặn trước mặt cô ta: “Thật ngại quá, tôi cần nghỉ ngơi rồi, cô có việc thì lúc khác đến đi”

Cô ta mù rồi chắc không đến nỗi điếc nữa chứ.

Cô ta nghe thấy tôi nói vậy bỗng nhiên đắc ý hừ một tiếng: “Tôi muốn nói chuyện với cô

Tôi: “Nhưng tôi không muốn nói chuyện với cô”.

Cô ta lại nói: “Thời gian của tôi rất quý báu, lúc khác sợ là không có thời gian, tôi đâu như cô hàng ngày chỉ cần ở nhà dọn dẹp vệ sinh là được rồi”.

Thì ra cô ta không mù cũng không điếc nhưng một cô gái xinh đẹp như vậy mà đầu óc lại có vấn đề.

Tôi không tiếp tục phí lời với cô ta nữa mà đóng cửa luôn, nói chuyện tử tế với đồ thần kinh như cô ta chỉ làm hạ thấp giá trị bản thân thôi.

Không ngờ cô ta giơ tay ra cản lại, tôi không đề phòng nên cửa bị đẩy ra. Cô ta nhanh chóng đi vào.

Sau đó cũng để tôi mời chào mà cô ta đi thẳng vào phòng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183703/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Vân, Em Là Của Tôi
Chương 16: Khách không mời mà đến
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.