Bỗng nhiên tôi muốn đùa một chút, đỡ lấy mặt anh ấy hỏi: “Vậy tôi và món chính ai đẹp hơn?”.
“Em” Anh ấy không cần nghĩ ngợi, trên mặt mang theo một nụ cười vô tội, người không hiểu con người anh ấy còn tưởng anh ấy thật sự là một trai tân đơn thuần đấy.
Nói thật thì khi đó đúng là tôi có động lòng khoảng một giây nhưng lời nói của đàn ông không thể tin được, đặc biệt là một người muốn lên giường với bạn.
Tôi chế nhạo: “Nói như là anh từng lên giường với cô ta vậy.
Anh cười: “Nói như là tôi chưa từng lên giường với cô ta vậy”.
Tôi câm nín, anh ta đã từng lên giường với món chính rồi sao?
“Sao anh lại lên giường với cô ta?”
Anh không trả lời ngay mà bồng tôi lên và ném lên số pha phòng khách.
“Này” Tôi có chút sợ, khép hai chân lại đẩy anh ấy ra.
Anh ấy lại dùng hai tay nhẹ nhàng tách ra, cả người chen vào giữa ngay lập tức, chân tôi vốn muốn đẩy anh ấy ra giờ lại thành bị kẹt ở eo anh.
Tư thế này muốn bao nhiêu mờ ám thì có bấy nhiên, nếu như Tiếu Lạc Thiên nhìn thấy chắc sẽ tức đến nôn ra máu.
Nghĩ đến đây trong lòng tôi bỗng nhiên lại thấy sảng khoái.
Anh ấy cúi người xuống bắt đầu vừa mở khuy áo của tôi vừa hỏi: “Vừa rồi có phải em đang nhớ tôi không? Cả ngày nay tôi hắt xì hơi liên tục”.
Tôi bắt lấy tay anh ấy, có chút chán nản: “Đó là do anh bị cảm thôi”
Nhân lúc tôi nói chuyện không chú ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183693/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.