Ngồi trong “không gian riêng” ngăn ra từ bình phong, nhìn gương mặtvô cùng quen thuộc trước mắt, Đường Uyển đờ đẫn, không nói được gì.
Triệu Sĩ Trình cũng có vẻ hơi mất tự nhiên, tuy chàng luôn tự xưngbản thân da mặt dày, nhưng đây không phải người khác, mà là cô gái luônkhiến trái tim chàng đập thình thịch, còn nói chuyện với nhau về chungthân đại sự của hai đứa, chàng không thể thong dong trấn định nổi.
“Ừm…”. Cuối cùng, vẫn là Triệu Sĩ Trình mở lời trước, chàngnhận ra Đường Uyển không biết nói gì mở đầu, tất nhiên chàng không nỡ để Đường Uyển cảm thấy quẫn bách, có điều vừa ậm ừ vài tiếng chàng lạikhông biết nói sao cho thích hợp, bao nhiêu lời nghĩ trước ở nhà địnhnói với Đường Uyển bỗng nhiên bay biến không còn một mảnh.
Đường Uyển bình tĩnh nhìn chàng, trên mặttươi cười ôn hòa, khi phát hiện chàng hơi bối rối thì nụ cười có thêmmột tia thiện ý, lại vẫn không nói gì.
“Để tôi nói thẳng nhé”. Triệu Sĩ Trình nhìn thấy nụ cười của Đường Uyển, chàng không biết nụ cười ấy cổ vũ thêm cho chàng hay khiếnchàng thẹn thùng, chàng nhìn Đường Uyển, chân thành nói. “Thật ralần đầu tiên gặp Huệ Tiên, tôi đã ngưỡng mộ Huệ Tiên rồi, tôi không biết Huệ Tiên có chút hảo cảm nào dành cho tôi không, tôi chỉ muốn nói nếuHuệ Tiên có thể cho tôi một cơ hội, tôi nhất định đối xử tốt với em, cảđời không thay đổi”.
Người này… Đường Uyển không ngờ “nói thẳng” của Triệu Sĩ Trình lạigọn gàng dứt khoát như vậy, lòng nàng rung động, không chút hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-uyen-song-lai/2156817/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.