“Mẹ, đi đi mà mẹ ~”. Thanh Lam quấn quít lấy Đường Uyển năn nỉ ỷ ôi, sau đó giả bộ đáng thương. “Mẹ và cha đi Lâm An chơi cũng không dẫn con theo, bây giờ dẫn con đi vườn Thẩm bồi thường đi”.
Nhìn vẻ mặt hy vọng của con, lại nhìn Triệu Sĩ Trình mỉm cười, giaoquyền quyết định cho nàng, Đường Uyển thập phần khó xử, nàng thật khôngmuốn đi vườn Thẩm, tuy vài năm nay nàng sống rất khá, nỗi đau của kiếptrước đã dần phai nhạt, nhưng có một thứ mãi mãi vẫn để lại bóng matrong lòng nàng chính là cuộc gặp gỡ định mệnh ở vườn Thẩm. Sau khiThanh Lam sinh ra, Triệu Sĩ Trình thường xuyên đưa hai mẹ con nàng đi du lịch, chàng từng đề nghị đi vườn Thẩm nhưng luôn bị nàng bác bỏ, khôngngờ vừa mới trở về từ Lâm An, Thanh Lam đã ầm ĩ đòi bọn họ dẫn đi chơi,địa điểm chính là vườn Thẩm – nơi nàng không muốn đi nhất. Thời gian vừa vặn là lúc nàng gặp lại Lục Du ở kiếp trước.
“Chúng ta không đi vườn Thẩm, đi nơi khác được không?”. Đường Uyển nhìn Thanh Lam, nói. “Sơn Âm nhiều chỗ đi chơi lắm mà, đâu cần đến vườn Thẩm, chúng ta có thể đi chùa Quảng Hiếu, có thể đi…”.
“Con muốn đi vườn Thẩm, muốn đi vườn Thẩm thôi”. Thanh Lamkhông chịu buông tha, kêu la ngoại trừ vườn Thẩm, Triệu Sĩ Trình vàĐường Uyển đều đã dẫn Thanh Lam đi chơi hết rồi. Có chỗ nào khác lạ hơnvườn Thẩm, chỗ cậu bé chưa từng đi đâu?
“Được rồi, nghe lời mẹ đi, chúng ta không đi vườn Thẩm, đi chỗ khác”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-uyen-song-lai/2156783/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.