Khi Mập Mạp tỉnh lại đã thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Làm sao vậy? Như thế nào đột nhiên lại nhập viện?
Tiểu Triệu ở một bên thấy Mập Mạp đã tỉnh, vội vàng gọi điện thoại cho Tưởng Minh.
“…Ta, làm sao vậy?” Mập Mạp đối với chuyện mình tự nhiên nhập viện rất phiền muộn.
“Ngươi đang ở trong phòng xông hơi thì tự nhiên té xỉu, mấy người vệ sĩ phải mất sức chín trâu hai hổ mới khiêng được ngươi ra. May là bác sĩ nói ngươi không bị gì nghiêm trọng, chỉ là do nhiệt độ quá nóng khiến ngươi hít thở không thông, nghỉ ngơi một chút sẽ không có việc gì nữa.”
Mập Mạp cái hiểu cái không gật đầu, hắn không nhớ rõ té xỉu như thế nào, chỉ mang máng nhớ lại lúc xông hơi rất nóng, càng ngày càng nóng, hắn khó chịu chết đi được, cuối cùng thì chẳng nhớ rõ gì nữa.
“Cạch” một tiếng, cửa phòng bệnh của Mập Mạp được đẩy ra. “Mập Mạp chết tiệt! Ngươi là muốn tìm chết a?” Mập Mạp sửng sốt: ông đại thần này vừa vào đã thấy tà phong (gió xấu) a!
“Sao…Làm sao vậy?” Mập Mạp cố gắng tự thu nhỏ mình… có vẻ không thành công… từ bỏ vậy…
“Làm sao vậy? Ngươi còn mặt mũi mà hỏi ta? Lúc trước khi ngươi xỉu có thấy khó chịu hay không?”
“Ân… Có một chút…”
“Khó chịu sao không nói với ta? Ngươi muốn tự sát? Hay là muốn ta đeo cái tội danh mưu sát trên lưng?” Tưởng Minh đương nhiên có chút vô lý khi gây sự như vậy, nhưng khi thấy Mập Mạp té xỉu y thật sự rất hoảng sợ a… Lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tru-thien-nhat-dung-tru-nhat-the/199177/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.