A - Long một mặt ủy khuất,làm cho đám thuộc hạ của hắn mộng bức, mà làm đám nữ nhân thuộc huyễn linh tộc chỉ hận không thể lao lên đem cái bộ mặt không biết liêm sỉ kia của hắn đánh thành đầu heo,Hồng Nhan nghe thấy điều kiện vô sỉ kia của A - Long, nàng cũng thật là ngứa răng a, nàng ném ánh mắt cầu cứu sang Phong Thải Vận!
Phong Thải Vận thấy thế liền biết không ra mặt không được, nàng lườm A - Long sau đó bộ dáng như một con gà mái nhỏ xù lông nói!
" Tiểu Tặc!! Ngươi có ra hay không! "
A - Long vẻ mặt tiểu nhân đắc ý nói!
" Lão tử không đi! Ốm tha già thải, không nên bắt một người bị thương và tổn thất nặng về tinh thần như ta làm việc được! "
" Ai dạy ngươi như thế " Phong Thải Vận trừng mắt hỏi!
" Là sư phụ ta a" A - Long hèn một mọn nói thêm! "Thỉnh thần thì dễ, đuổi thần liền khó, huống hồ gì mấy trăm huynh đệ của ta bị thương, ta không thể để bọn họ chịu ủy khuất này được a, bao che khuyết điểm chính là tinh thần tốt đep mà sư phụ dạy cho ta, không đi... Chết cũng không đi"
Hai nàng nhìn nhau, lúc này một thanh âm tức giận của một nữ nhân vang lên, người này là tùy tùng luôn đi theo yêu tinh lúc này nàng chỉ vào mặt A - Long mắng!
" Rõ ràng là thủ hạ của ngươi mấy trăm người vây công chúng ta,chúng ta chỉ là phản kháng mà thôi, ngươi rõ ràng không bị làm sao một vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820420/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.