“ Nhược Thủy... Là muội sao ”
- Một thanh âm vui mừng của một nữ nhân vang lên, A - Long cùng Băng Nhược Thủy quay qua, thấy một nữ nhân xinh đẹp, độ tuổi ngang tầm với Băng Nhược Thủy đang vô cùng mừng rỡ,miệng vừa gọi tên Băng Nhược Thủy vừa chạy đến bên này!
“ Là La sư tỷ sao? Sao tỷ lại ở đây? ”
- Băng Nhược Thủy thấy nữ nhân này, trong giọng nói có tia mừng rỡ,sau đó như nhớ ra chuyện gì, lại mở miệng ra hỏi nữ nhân này, mà một bên được gọi là La sư tỷ nghe Băng Nhược Thủy hỏi thế, thần tình thoáng xấu hổ, sau đó lung túng nói!
“ Là ta lo lắng cho muội,nên cùng với ngũ sư thúc đám người không rời đi, mà đến nơi này chờ muội tới, mà thiếu niên bên cạnh muội là ai,sao hai người lại đi cùng nhau ”
- Nữ nhân này tên là Băng La,là tỷ muội chốn khuê phòng của Băng Nhược Thủy, luôn mực nương tựa chiếu cố lần nhau khi còn ở Băng Gia, nàng nghe thấy câu hỏi của Băng Nhược Thủy, trong mắt có áy náy, sau đó lại nói tránh qua chuyện khác, đá quả bóng về phía A -Long,mà vẻ lúng túng này của Băng La cũng không thể qua được mắt của hai người A - Long!
« Nhược Thủy ta kêu ngươi gửi mật tín,tình báo những người ủng hộ ngươi rời đi, tại sao nữ nhân này còn ở lại đây... Ngươi có chắc rằng tỷ muội tốt của ngươi, không bán rẻ thông tin này cho người khác biết chứ »
- Mà những lời truyền âm của A - Long, khi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820375/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.