A - Long hít sâu một hơi, hắn lúc này đang ở Kinh Thành, nơi mà hoàng đế Hắc Kim Quốc / Dạ Ưng ngự trị trong hoàng thành, mà hôm nay A - Long đến đây, cũng không phải là đến gặp Dạ Ưng, hắn lúc này đang đứng trước cửa một biệt viện vô cùng cao quý, nơi này xây dựng vô cùng hoành tráng, ở giữa là cảnh cổng đại viện, cao khoảng hơn 10 mét, cửa đại viện tràn ngập khảm nạm lên đó vô số hoa văn màu vàng, của Kim Tệ đúc thành, trên đỉnh của cái cổng đó ghi bốn chữ!
“ Phượng Hoàng Gia Tộc ”
- Thấy bốn chữ này, trong tim hắn như bị người cầm dao gọt đi một mảnh, hắn lại nhìn cửa đại viện đóng chặt, hắn trong mắt me li đi bơi những ký ức hoài niệm, hắn trong mắt, nhìn vào góc khuất bên trái cửa Phượng Gia cách đây vài năm, liền có một đứa trẻ, toàn thân khắp người băng bó bởi vết thương, thân thể bẩn thỉu, từ người nó bốc ra mùi hôi thối, cũng vì nó không có điều kiện để tắm rửa, cũng vì những vết thương trên người nó không được chữa trị hẳn hoi, liền dẫn tới da thịt bị hoại tử!
- Hắn nhớ năm đó hình ảnh một đứa trẻ, hàng ngày trời nắng cũng như trời mưa, ngủ muộn hơn chó,giậy sớm hơn gà, giơ cánh tay gầy guộc tràn ngập vết thương kia, mong chờ người cha không hề biết tới sự tồn tại của hắn nắm vào, cho hắn một cái hơi ấm của tình thương, cũng mấy năm hôm nay hắn đã trở về lại nơi này, đây là ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820338/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.