Chương trước
Chương sau
​•
- Lúc này từ cửa bước vào hai người nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào trong này, mọi người bỗng đang bàn tán lại im bặt,bọn họ nhìn thấy hai nam nhân một người như khỉ ốm, thân hình có chút gầy gò và xanh xao..còn đi theo hắn là một đại hán thân hùm vai gấu, cơ bắp quần quận, đại hán để mình trần, chỉ mặc mỗi cái quần mà thôi... Phía sau hắn dắt một con đao làm thịt heo..hắn trong vô cùng giữ tợn nhìn thấy ai...liền khiến người đó sợ chết khiếp..
- Đây không phải là tên khỉ ốm Long Tài và tên đại hán phía theo sau là Lưu Nhất Đao thuộc hạ được A - Long khổ tâm chiêu dụ về dưới trướng để cho đi theo Long Tài làm cái tiểu đệ hay sao! Lúc này Long Tài nhìn xung quanh, nở nụ cười ấm áp của một con buôn vô cùng, cung kính gặp ai cũng gật đầu ý bảo ý chào, mọi người cũng miễn cưỡng đáp lại, mọi người ở đây thấy bộ dạng Lưu Nhất Đao kia thì trông giữ tợn như thế... Nên sợ. Nhưng không ai lại để ý tới Long Tại cả... Bọn họ nào biết kẻ đáng sợ nhất chính là Long Tài,lúc này Long Tài ánh mắt đảo qua một vong...nhìn thấy Đông Phương Mỗ Mỗ,đang mặc trên người một bộ bạch y cổ trang...thân hình vô cùng uyển chuyển thon dài xinh đẹp.. theo cách nói của A - Long!
- Khi Long Tài chuyển ánh mắt tới, nàng cũng vô cùng nhạy cảm nhận ra có người đang nhìn mình,nàng liền ngấc mắt lên nhìn xem ai giám cả gan nhìn mình như vậy. hai người bốn mắt nhìn nhau... Đông Phương Mỗ Mỗ kia, nàng lúc này đồng tử co rút lại, nàng nội tâm phát lạnh... Bản năng sinh tồn của nàng báo hiệu cho nàng.. Nam tử gầy nhom như khỉ ốm kia rất đáng sợ... Nàng linh cảm mách bảo, tốt nhất không nên gây sự với tên trước mặt thì hơn, trên người hắn có khí tức khiến nàng e sợ.. Nàng từ hơi thở của hắn... Có thể ngửi thấy một mùi máu tanh..cùng vài tia sát khí do mới giết người cách đây không lâu hình thành... nhìn vào sát khí là cách đây không lâu... Tên này đã giết hơn ngàn người... Có khai mạch cảnh... Chân Hồ cảnh... thậm chí còn có cả Trúc Linh Cảnh sơ kỳ nữa... nhìn tới đây nàng động tử co rút lại.. Trong lòng khẽ rung động không ngưng thầm nhủ
“ Nơi này quả nhiên nước rất sâu a, một tên như khỉ ốm Linh Giả Khai Mạch Cảnh Tầng 4... Có thể chém giết Chân Hồ cùng Trúc Linh Cảnh.. Mà là mấy ngàn người kia đó... Vậy mà vẫn là vượt cấp chém giết kẻ địch... Về phần thiên phú và đảm lược đã vượt xa số thiên tài mà nàng đã gặp qua... Còn tên Viên Cuồng khi nãy so với tên Khỉ Ốm này... Thì chỉ là đom đóm so với ánh trăng mà thôi...”
- Nàng lúc này có thể chắc chắn nếu sử dụng hết con bài tẩy đánh với tên trước mặt cũng chỉ có tỷ lệ cao nhất cũng là 5 ăn 5 thua mà thôi... Còn nếu so đấu với hắn công bình thì một thành tỷ lệ thắng cũng khó, nếu nàng mà biết tên trước mặt là Long Tài là một trong Long Vệ thủ lĩnh... Được A - Long đích thân tài bồi và huấn luyện vô cùng khắc nghiệt... Long Tài từ một tên nhút nhát sợ chuyện, ngay cả lần đầu tiên giết người cũng là A - Long dạy cho hắn... Bây giờ trở thành một nhân vật phong vân, vượt cấp khiêu chiến không sợ hãi, chém giết mấy ngàn cường giả mà không chớp mắt lấy một cái... Thậm chí nói chuyện với Lạc Ảnh Thiên Mệnh Cảnh lại là Thần Tộc mà cũng rất bình thường, không hề sợ hãi hay...gì cả mà làm ra bộ dạng, không có chỗ tốt ngươi có giết ta ta ta cũng không đi của Long Tài là có thể hiểu a!
- Mà thân thể Long Tài thân hình trở nên khỉ ốm như thế kia.. Không phải hắn tự nhiên gầy đi hay A - Long đối xử tệ với hắn... Hay không cho hắn ăn a.. Mà là đặc tính của Long Huyết Cự Long rất đặc thù.... Long Nhân giữa xương sống sẽ mọc ra đuôi sắc bén như lưỡi dao..sau lưng mọc ra Long Dực hình thái khác hoàn toàn so với bộ dạng chân long của A - Long khi chiến đấu a... Chân Long phải hấp thụ thiên tài địa bảo và tu luyện để đột phá... Còn Long Tài thì có đặc tính hoàn toàn khac...bởi vì máu Long Thần là Cự Long tiến hoá từ Địa Long mà ra lại có thần huyết của Cổ Thần... Nên không cần tu luyện, làm ít công to...chỉ cần ăn thật nhiều... Ăn càng nhiều thứ tốt thì thân thể sau khi hấp thụ sẽ thăng cấp càng cao...thân thể siêu cường hãn vô cùng không cần luyện tập... Nên A - Long truyền cho Long Tài Hoá Long Quyết để hắn vận chuyển.... Năng lượng mau tiêu hóa!
- Cũng vì như thế Long Tài có thể giúp A - Long việc buôn bán... Thậm chí không lúc này không đòi ăn... Nhưng mà bộ dạng hắn như khỉ ốm thế kia bởi vì hắn chỉ ăn những thứ tầm thường không đủ để luyện thể quyết hấp thụ, nên thân hình hắn teo tóp thế này.... Nếu người bình thường ăn dược thảo có thể chết vì quá bổ...nhưng mà Long Tài ăn sống dược thảo....thậm chí có khi hắn đói quá liền lấy Pháp Khí ra nhai sống nuốt vào bụng.... Dù sao hắn cũng là Kim Long a, ăn kim loại là chuyện bình thường a...nhưng thế cũng chỉ là món khai vị mà thôi... Chỉ đáng tiếc hắn không giám ăn dược thảo a cũng pháp khí nhiều a...hắn là kim tài chủ....hắn không muốn một đồng rơi ra a... Mà hầu hết toàn đợi sau khi A - Long xét nhà... Liền xin dược thảo pháp khi ăn cho đỡ đói.... Mà cũng đừng ai nhìn thấy thân phận như khỉ ốm của hắn mà lầm, mà đi trêu chọc hắn... Bề ngoài hoàn toàn trái ngược và sức mạnh của hắn.... Không phải ai cũng có thể trêu chọc được a!
- Lúc này Long Tài thấy Đông Phương Mỗ Mỗ có ý dò xét mình, mà không hề có một tia địch ý,hắn cũng không phải đến đây gây chuyện... Hắn một lần nữa thu liễm lại sát khí trên người, do tối hôm qua mới chém giết không ít người để lại... Thứ này gọi là sát nghiệt ngươi giết càng nhiều người... Thì sát khí của ngươi càng mạnh.. Sát khí mạnh có thể mang tới sức chấn nhiếp kẻ khác... Lúc giao chiến với kẻ mạnh hơn, để ra sát khí mạnh liền có thể khiến người đối địch bị áp chế vài phần lực lượng, mà đem tới chiến thắng, có thể không giận mà uy như thiếu gia, trấn áp kẻ khác chỉ trong một ánh mắt!
- Có lợi ích cũng có tác hại... Sát khí quá nhiều sẽ sinh ra tâm ma..một ngày nào đó nếu không kiềm chế được... Sẽ nổi điên mà say máu..mà chém giết những người xung quanh ở bên cạnh... Đặc biệt là người càng thân càng khó khống chế sát cơ...mà muốn lao vào chém giết người thân...đó là do sát nghiệt gây ra....Long Tài lúc này thu lại toàn bộ sát khí mà mình trong lúc vô tình để lộ ra... Hắn treo trên môi nụ cười lấy lòng... Mỉm cười gật đầu chào với Đông Phương Mỗ Mỗ kia...người ta nói.. Không ai đánh kẻ mặt cười... Đông Phương Mỗ Mỗ kia khuôn mặt cứng đờ miễn cưỡng nở một nụ cười cứng ngắc đáp lại!
- Long Tài cũng cực kì có lễ,nở một nụ cười xã giao với Đông Phương Mỗ Mỗ kia, hắn cùng Lưu Nhất Đao kiếm một góc vắng người ngồi xuống, bởi vì nơi này là do Long Tài mở ra, nên chủ quán nhanh chóng cung kính không cần hỏi nhiều đem lên 10Cân thịt Ma Thú cao cấp... Cùng với 3 4 bầu rượu để cho hai người cùng thưởng thức.... Lúc này hai người không ai bảo với ai nhanh chóng lao đầu vào ăn như hai con quỷ đói... Thấy hạ tên ăn như quỷ chết đói từ đầu tới... Cuối cùng mọi người mới không đề phòng nữa.... Tiếp tục cuộc nói chuyện cũ...nhưng vẫn có đôi mắt xinh đẹp... Đang nhìn chằm chằm vào hai người với bộ dạng dò xét...
- Lưu Nhất Đao vừa ăn thức ăn trong miệng... Vừa nguồm ngoàm nói: Lão bản ở đằng kia có nữ nhân cứ liên tục nhìn về phía chúng ta..hay là để ta đi giáo huấn nàng cho người nhé... Ta hoài nghi nàng có ý xấu với ngươi.. Lão bản phải cẩn thận đó...!
“ Cóc....!!! Ui da sao lão bàn người đánh ta ”
- Long Tài lúc này cóc đầu Lưu Nhất Đao sau đó liếc xéo lườm Lưu Nhất Đao một cái... Rồi mới nói... Ngươi muốn chết thì cứ đi tìm chết.... Đừng kéo ta chết cùng người....
Lưu Nhất Đao nghi ngờ hỏi: Nàng thật mạnh như vậy hay sao...!!
Long Tài hừ một tiếng nói: Đừng nhìn nàng thân hình mảnh mai, yếu đuối xinh đẹp như thế mà vớ vẩn... Nàng là bông hoa có độc đó... Ngươi cho rằng một nữ nhân bình thường có thể đến ngôi bình tĩnh,mà ăn ở quán ăn toàn dong binh đủ thể loại người này mà an toàn được hay sao???
Lưu Nhất Đao hỏi: Lão bản...ngươi cho rằng nếu ta đấu với ả sử dụng toàn lực thì có bao nhiêu phần thắng...
Long Tài liếc xéo nói: Ngươi không thể lại gần nàng... Đừng nói là đến gần nàng... Tuy ngươi mới được thiếu gia tài bồi lên Vương Cấp.. Nhưng ngươi chỉ là Võ Giả... Còn nàng là cái Linh Giả ngươi chưa kịp tới gần nàng.... Thì đã bị nàng câu thông thiên địa chi lực đánh chết ngươi từ xa rồi... Nếu là ta thì nếu quyết đấu thì cũng chỉ có 5 ăn 5 thua mà thôi.... Ngươi đi theo ta muốn sống lâu...phải học cách nhìn người...bằng không chết lúc nào cũng không hay đâu đó.. Ngươi chết rồi ta biết tìm đâu cái tiểu đệ đi đến đâu cũng hừ dọa người khác như thế này như ngươi đây!!!
- Lưu Nhất Đao là người đơn thuần hắn xoa xoa cái đầu trọc tiếp tục ăn.. Một lúc sau hắn lại ngẩng đầu nhìn ngang liếc dọc... Thấy thế Long Tài mặt có chút nhíu lại hỏi Lưu Nhất Đao!
“ Ngươi tìm gì.... ”
Lưu Nhất Đao cúi xuống nói nhỏ bên tai Long Tài rằng: Lão Bản a, bọn họ đang nói chuyện với nhau về Đại Lão Bản a, không biết họ có biết đại lão bản cũng đang ở đây hay không?
“ Cốp... Ui da… sao người lại đánh đầu ta... Lần này ta không có đòi đi đánh người a ”
Long Tài khuôn mặt có chút đen.. Nói nhỏ: Cái gì là Đại Lão Bản gọi là Thiếu Gia...ngươi tự nhiên gọi Thiếu Gia như con buôn như thế... Không đợi thiếu gia ra tay xử lý ngươi... Thì các thiếu phu nhân cùng đám Long Phàm bẻ cổ ngươi rồi đó.... Tới lúc đó thì trời cứu ngươi!
- Lưu Nhất Đao lại bốc miếng thịt bỏ vào miệng nói: Ta quên a... Lão bản ngươi không nên tính toán với ta a...mà lão bản nè...không biết thiếu gia cùng thiếu phu nhân khi nào mới xuống nhỉ!
- Long Tài cười có chút hèn mọn nói: Theo ngươi khi nào thiếu gia mới xong!
- Lưu Nhất Đao trả lời: Ba Cái là chân ta đi không vững rồi...!!
- Long Tài nhìn Lưu Nhất Đao có chút khinh bỉ, hắn âm thầm liếc hạ thân của Lưu Nhất Đao ánh mắt không hề che giấu xem thường nói: Ta thật không hiểu nổi vợ ngươi làm sao sinh con cho ngươi nữa a!
- Lưu Nhất Đao có chut không hiểu hỏi: Không phải nàng vẫn sanh cho ta 2 đứa đó sao....lão bản ngươi có nhầm lẫn gì hay không!
- Long Tài cũng lười giải thích với tên không có não này nói: Ngươi xem Thiếu Gia là nhân vật bình thường hay sao mà so sánh với nguoi...ba lần... Không đi nổi....ngươi sau này ra đường đừng có nói ngươi là tiểu đệ của ta... Mẹ nó chứ ngươi không biết Thiếu Gia cùng hai vị Thiếu Phu Nhân cùng nhau khai chiến... Từ đêm qua tới giờ a...không biết bao nhiêu hiệp đây này...3 lần của ngươi quá kém!
- Lưu Nhất Đao ngưu nhãn mở trừng trừng, há to miệng có thể nhét một trái trứng lớn vào trong, giọng hắn có chút run rẩy nói: Từ đêm qua tới giờ..... Lão bản người không đùa ta đó chứ.... Thiếu Gia có còn là người hay là trâu vậy....
“ Cốp... Ui da... Lão bản a ngươi lại đánh ta nữa ”
“ Vì ngươi ngu quá mới phải đánh cho khôn ra... Ngươi cho rằng Thiếu Gia là người bình thường được hay sao.... Có bất bại trong tình trường,kim thương bất bại...trăm trận không ngã cũng là bình thường ”
“ Lão bản a.... Vậy chúng ta phải chờ đến khi nào.... ”
- Long Tài cười hắc hắc nói: Chờ tới khi nào thiếu gia làm xong việc nhà đã.... Tới khi lúc đó thì chúng...ta
- Lưu Nhất Đao hỏi: Chúng ta làm sao?
- Long Tài hô to: Chủ tiệm cho thêm 20 Cân Thịt nữa nhanh lên nhé!
- Chủ Tiệm: Khách nhân chờ một lát.. Tới ngay đây... Tới ngay đây...
“ Bịch.... ”
- Một mâm thịt lớn đặt trên đĩa trước mặt hai người cùng Long Tài cùng Lưu Nhất Đao... Lúc này thấy thịt Lưu Nhất Đao nuốt nước bọt hỏi!
“ Lão bản ý người là gì ”
- Long Tài cực kì thèm khát nói!
“ Ăn chứ làm gì.... Ngươi không ăn ta ăn ”
- Lưu Nhất Đao không nói hai lời, nhanh chóng xé ra một mảnh thịt,một gầy một to, một cao một thấp này quả nhiên là cực phẩm a..hai tên như tên chết đói lâu năm lao vào cắn xé miếng thịt như gặp phải cừu gia vậy... Còn mọi người không để ý hai con ma đói này nữa... Mà tiếp tục nói chuyện về Hắc Phong Trấn và Ám Vệ nơi này...có người khen cũng có người chê đủ loại tiếng nói xuất ra từ mồm người nơi này... Mà bọn họ nào biết trong đây có ba đại nhân vật của Hắc Phong Trấn là A - Long...Long Nhu...Long Tài đang ở đây nghe cuộc nói chuyện của bọn họ....nếu bọn họ biết như thế sẽ không bị hù dọa cho hư người đi!
- Còn ngay tại trên lầu... Cũng cách nơi ăn uống của Long Tài không xa...lúc này A - Long cùng hai nữ Mặc Luu Tô.. Long Nhu thân thể không một mảnh vải quấn lấy nhau.... Lúc này Mạc Lưu Tô hai tay như vô lực, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ hay là đang động tình nữa... Còn cặp mông căn mọng của nàng đang phát ra những thanh âm da thịt va chạm vào nhau...từng tiếng.. Ba... Ba... Ba làm người ta không khỏi miệng nóng lưỡi khô... Đặc biệt đám Mộc Tây Á hiện đang bị treo ở ngoài Hắc Phong Trấn kia mà biết.... Nữ thần trong lòng bọn hắn... Đang không một tấc vải che thân!
- Cái eo thon dải da thịt như tuyết trắng mềm mại như bông đang bị một nam nhân nắm lấy liên tục dùng trường thương của mình vô cùng hung mãnh vô cùng đáng sợ hung khí.....đâm vào rồi lại rút ra... Ở cái nơi khe sâu huyền bí giữa hai chân của Mạc Lưu Tô...sau đó là tiếng nước ọp ẹp từ hạ thân khi giao hợp của A - Long cùng Mạc Lưu Tô....liên tục chảy ra không ngớt dâm thuỷ cùng với vô số chất dịch màu trắng có vài phần sền sệt... Trên đó có mùi của hai người... Lúc này A - Long như vũ bão hạ thân liên tục công kích từ phía sau Mạc Lưu Tô...mỗi lần hắn cho tiểu huynh đệ của mình vào...lại là một tiếng Ân... A... Um... Rên khẽ của nàng!
- Hắn như một con trâu liên tục bắn phá khe sâu của nàng.... Đã gần như là ép khô nàng... Không phải nàng ép khô hắn.... Đây không biết là lần thứ mấy nàng lên cao trào nữa rồi.... Nàng toàn thân mềm nhũn như vô lực không thể nào động đậy được nữa rồi.... Nàng lúc này khóc không ra nước mắt nhìn Long Như trên người, cũng đỏ hồng... Tràn ngập vết tay vết hôn đò trên người... Nàng lúc này uy khuất muốn chết luôn a...tại sao cũng đều là nữ nhân... Mà nàng lại bị A - Long hành hạ như thế kia chứ... Sao không chia bớt sự yêu thương cho Long Nhu a... Nàng quả thật ăn không tiêu kèo này a...
- Lúc này nàng đã đến cực hạn nàng.... A....lên một thanh âm cao vút....từ trong nơi sâu nhất nhuỵ hoa của nàng phún trào một dòng nước.....nước ấm có mùi ngai ngái của hạ thân nàng... Trong đó cũng có không ít tinh dịch màu trắng của nam nhân đang liên tục công kích vào hạ thân của nàng mà bị nàng phún xuất ra...nàng lúc này không nhớ mình đã lên đỉnh 7 hay 8 lần nua...lần này quả thật nàng đã không chịu được nữa rồi... Bàn tay đẹp... Ngón tay như ngọc nắm lấy bàn tay....vô cùng cứng cáp đang nắm lấy vùng eo của nàng mà kéo ra rút vào, dùng cái vật xấu xa của nam nhân đó, mà không ngưng tấn công nàng... Mặc dù nàng vừa mới lên đỉnh... Dâm thuỷ phún trào đẩy trường thương kia ra ngoài...
- Nhưng mà khi nàng cực khoái.. Leo lên đỉnh cao trào xong, nàng lại phát hiện ra một sự thật vô cùng bi thương là hạ thân của nàng một lần nữa lại bị một khúc côn th*t lấp đầy... Á một tiếng lại đâm sâu vào nhuỵ hoa của nàng.. Cực kì hung hãn không muốn buôn tha nàng ý tứ,nàng thanh âm đứt đoạn van xin hắn!
“ Tiểu... Tiểu.... Tiểu Long tha...tha cho tỷ đi.... Tỷ lần sau sẽ không.... Không giám cùng Tiểu Chu muội lừa gạt đệ nữa..... Á.....ưm...ân..... a”
- Nhưng người đang công phạt ở phía sau Mạc Lưu Tô lúc này nghe thấy tên mình bị gọi ra... Trong mắt có ánh lên tia hoài niệm... Lại nhìn thấy toàn thân Mạc Lưu Tô vô lực... Có chút mềm lòng.... Sau đó là tức giận hắn đặt nàng nằm xuống dường không biết từ lúc nào đã lai láng ướt đẫm bởi vô số, tinh dịch cùng d*m thủy của hai nữ... Mạc Lưu Tô tưởng mình đã được tha...liền nói!
“ Cảm ơn Long Đệ Đệ ”
- Nhưng nàng nói chưa hết câu, hắn lại lật ngược nàng giậy để lộ ra một cặp bồng đao cao vút, và chiếc bụng bằng phẳng bên dưới là một mảnh rừng màu đen bát ngát ở giữa khu rừng đó đang chảy róc rách một con suối nhỏ.. Con suối mà bất kì nam nhân nào nhìn thấy cũng muốn lao đầu vào nhấm nháp vị của con suối khe rảnh sâu mà mọi nam nhân thèm muốn này.... Hắn cầm hai chân dài như ngọc không xương, lúc này đã vô lực không thể cử động gác lên vai của hắn, mỗi một chân một bên, thấy thế Mạc Lưu Tô hoảng hốt, cố gắng dùng chút sức lực còn lại... Kinh hãi kêu!
“ Tiểu Long Đệ muốn làm gì ”
A - Long cực kì bá dao nằm đè xuống thân hình mềm mại có phần nhỏ nhắn của Mạc Lưu Tô...Sột... Một tiếng hắn để tiểu huynh đệ của mình vào như một khúc côn sắt nóng hổi,một lần nữa đâm vào bên trong con suối vô cùng ướt át và ẩm thấp này hạ nhiệt... A - Long cực kì bá đạo, “ Ba....” một tiếng tay hắn đánh lên mông của Mạc Lưu Tô, hắn cực kì bá đạo, giọng nói cực kì tức giận hỏi!
“ Nàng gọi là là gì ”
- Mạc Lưu Tô có chút ấp úng nói: Gọi là... Là Long Đệ Đệ...
“ Ba...” Một tiếng nữa vang lên bên tai nàng, cặp mông của nàng in giấu 2 vết bàn tay đỏ, nàng xấu hổ muốn chết.... Nàng hạ thân bị tiểu nam nhân chiếm cứ, với vật xấu xa kia đang nóng hổi,như sinh vật sống ngọ ngoáy trong hạ thân nàng.. Nàng thở gấp kêu lên tiếng đau đớn... Không hề che giấu khoái lạc!
“ Nàng vừa gọi ta là gì ”
“ Long Đệ Đệ”
“ Ba...!!! Một tiếng nữa...lần này hắn đánh vào mông nàng mạnh hơn... Nàng rên khẽ một tiếng... Khe suối của nàng như bóp chặt hơn với tiểu huynh đệ của hắn... Không còn lỏng lẻo như lúc nàng mới cao trào khi nãy nữa... Lúc này A - Long có chút tức tối nói!
“ Nàng nghe cho rõ đây... Mặc dù ta thua tuổi nang...nhưng thế giới này thực lực vi tôn.... Người ta nói chuyện với nhau bằng thực lực... Bây giờ ta mạnh hơn nàng... Ta có quyền... ”
“ Ngươi bá đạo...!! ”
- Mạc Lưu Tô tức tối nói... Nghe thấy thế A - Long cười có chút tà ác nói!
“ Ta là nam nhân của nàng... Nàng chỉ là nữ nhân của ta mà thôi.... Nàng là người đàn bà của ta... Ta là ông trời của nàng.... Ông trời của nàng bảo nàng thế nào nàng phải nghe lời như thế.... Không được phép gọi ta là đệ...đệ... Gọi là Phu Quân... Không được phép cãi lời phu quân nói, nàng nghe rõ chưa ”
“ Không Gọi... Tiểu nam nhân... Ta đồng ý làm nữ nhân của ngươi khi nào... ”
“ Ba....!!!”
“ Buông ta...ra rút cái vật xấu xa của ngươi ra ”
“ Ba....!!!”
“ Đau... Ngươi bá đạo vừa thôi ”
“ Ba.....!!!”
“ Ngươi bá đạo... ”
“ Ba.....!!!”
“ Người không nói lý lẽ... ”
“ Ba.....!!!”
“ Ngươi vô sỉ...!!!”
“ Ba.....!!!”
“ Ngươi không cần mặt...”
“ Ba.....!!!”
“ Ngươi khi dễ người quá đáng ”
“ Ba.....!!!”
“ Ngươi.... Ngươi.... Phu Quân thiếp biết sai rồi ”
A - Long cười có chút gian ác nói!
“ Sao không chửi tiếp đi, lúc nãy mắng ta... Tinh kế lừa ta ngon lắm mà.... Giờ mắng ta...lừa ta tiếp ta xem nào ”
“ Thiếp.....thiếp... Sai rồi... Thiếp không nên cùng... Chu muội....muội rằng không biết chàng......A....không muốn.... Tha cho thiếp đi...thiếp chừa rồi mà.... A không muốn..... Tha cho thiếp lần này đi..... Ông trời của thiếp tha cho thiếp đi ”
- Nghe thấy thế A - Long có chút dừng lại... Cúi xuống hôn môi Mạc Lưu Tô... Nàng lúc này cổ họng phát ra giọng cô chút run run....nàng lúc này yếu ớt đáp lại nụ hôn bá đạo cũng không kém tình yêu của hắn.... Nàng nhìn xuống bên dưới thân nàng... Đang nhìn thấy cái vật xấu xa kia đang không ngưng ra vô hạ thân của nàng... Nỗi đau như xé da xé thịt... Cũng cảm giác tê tê sướng sướng truyền tới đại não của nàng... Nàng mỗi lần thấy cái vật xấu xa, vừa yêu lại vừa hận kia đâm vào thân thể nàng, thám hiểm từng ngóc ngách sâu nhất trong thân thể nàng... Nàng cảm thấy lại được lấp đầy.... Nàng lúc này lại trở nên động tình...ánh mắt có chút mê ly...nói!
“ Thiếp sai rồi... Đừng đánh chỗ đó của thiếp nữa... Thiếp không gọi chàng như thế nữa là được chứ gì ”
A - Long hỏi lại, ánh mắt có chút dịu xuống nói!
“ Nàng gọi ta là cái gì ”
“ Tiểu.... A....Phu Quân... Chàng.... Chàng... Có thể tha thứ thiếp lần này được hay không... Ông trời nhỏ của thiếp....”
A - Long mặt có chút đen, sau đó cười có chút ta ác hỏi!
“ Tha cái mông nhỏ cua nàng... Hay cái này ”
- Nói xong hắn di chuyển hạ thân điều khiển tiểu huynh đệ của mình đâm thật sâu vào trong khe suối của nàng... Hai mép cánh bướm của nàng... Làm hết công xuất bao phủ quấn lấy tiểu huynh đệ của hắn.... Hắn rút tiểu huynh đệ bên trên trơn bóng mật dịch nơi hạ thân của Mạc Lưu Tô, sau đó hắn dùng ba ngón tay của mình... Liên tục kích thích Điểm G của nàng... Lại cho thêm ít mị thuật nua... Mạc Lưu Tô lúc này không nói lên lời... Đáp lại hắn là tiếng thở gấp... Tiếng nàng run rẩy nàng A....A..... Một tiếng.... Hạ thân nàng lại phun ra một con suối nước ấm, mang theo cục khoái tính,nàng hai mắt trắng dã,nàng lúc này mất đi tỉnh táo... Mà lâm vào hôn mê... A - Long thấy thế liền cười cười... Buông thả cho nàng một ngựa... Sau nửa tiếng...
“ A...Um.... Thiếp....thiếp....biết.... Biết.... Saiiiii..rồi.... Phu Quân tha... Tha cho thiếp ”
- Lúc này trong tai Mạc Lưu Tô truyền tới thanh âm rên rỉ,kêu khóc có vài phần vô lực của nữ nhân nào đó.... Nàng lại cảm thấy mình đang nằm trên ai đó.... Thân hình nàng mềm mại khẽ run....nàng nghe thấy tiếng rên rỉ, yếu ớt xin tha của nữ nhân kia...vang vọng ngay bên tai mình... Nàng cảm thấy cặp kiều đồn của mình... Bị người ve vuốt không ngừng.... Đôi lúc còn bị một bàn tay xấu xa nào nó tách hai bên kiều đồn ra ngón tay hết nghịch huyệt động của nàng lại chui vô hậu hoa viên của nàng....,rồi bộ ngực của nàng có lúc bị nắn bóp không hề thương tiếc... Lúc này nàng yếu ớt mở mắt ra nàng kinh ngạc phát hiện ra!
- Nàng đang nằm tren người Long Nhu hai tay nàng đang nắm lên hai trái bồng đào của tiểu muội kết nghĩa của nàng..... Ha thân thì cảm thấy... Có một thân thể liên tục va chạm vào... Nàng có thể cảm nhận được hạ thân nơi khu rừng thần bí của nàng... Đang xung hợp cùng một khu rừng khác.. Khu rừng đó liên tục nhấp nhô nàng nhạy cảm phát hiện.... Hạ thân của nàng cảm nhận vô hình một vật gì đó ở ngay bên dưới liên tục phát huy kha nàng công phạt....nàng mở mắt ra liền phát hiện...hai chân nàng đang dạng sang hai tên...và nằm trên người Bạch Chu tiểu muội kết nghĩa của nàng năm nào...... Nàng thấy ánh mắt Bạch Chu có chút nước mắt, miệng không ngừng phát ra thânh âm quái ngũ cầu xin sự tha thứ,nàng chưa kịp quay đầu lại thì!
“ Ba.....!!!” một tiếng.... Cặp mông nhỏ của nàng lại bị một bàn tay vô cùng rắn chắc đánh xuống... Náng lúc này quay lại, thấy là nụ cười cùng khuôn mặt vô cùng quen thuộc.... Nàng nhận ra đó là ai.... Nàng lúc này phục hồi được chút sức lực.... Cố gắng nói!
“ Chàng muốn... Muốn làm gì ”
- Hắn treo trên môi nụ cười vô cùng xấu xa nói!
“ Ta đang sử dụng gia pháp....nữ nhân ba ngày không đánh liền muốn leo lên đầu nam nhân của các nàng ngồi sao....”
Mạc Lưu Tô kinh hãi phát hiện nàng bi tách ra không nằm trên người Long Nhu nữa... Mà hai người nằm một bên....chân của hai người bị tách ra, hai người quay mặt về phía nhau,hai người cực kỳ xấu hổ nhìn tình trạng loã lồ của nhau, hắn đem mỗi người gác lên hai bên vai của hắn... Hắn dùng tay vô cùng bá đạo đẩy mông hai nàng lại với nhau..cuối cùng hai khu rừng giữa hai chân các nàng hợp lắm một... Cuối cùng ở giữa xuất hiện một vật, nóng hổi cực kì hung hăng càn quấy chen lấn vào giữa,hai nàng lúc này toàn thân phát run....phần tren chỉ có thể ôm chắc lấy nhau cho bớt sợ hãi... Hai nàng như con sơn dương nhỏ chờ làm thịt... Hai nàng sợ hãi mà nhìn hắn đang cực kì hung mãnh cười đầy ám muội với hai nàng...!
- Thấy nụ cười này.. Hai nàng có chút vừa thương lại vừa giận... Vừa yêu lại vừa ghét...thấy nụ cười này làm tâm hai nàng chảy xuống hai dòng nước ấm áp,hắn mỉm cười nói!
“ Ai muốn hưởng gia pháp trước nào ”
- Long Nhu yếu ớt xin tha, cực kì không biết xấu hổ mà bán đi Mạc Lưu Tô... Chị kết nghĩa của nàng mà rằng!
“ Để tô tỷ di....thiếp....thiếp.. Chịu không nổi nữa... Phu quân tha cho thiếp đi ”
- Nghe thấy vậy A - Long mỉm cười, ánh mắt có chút thương hại nhìn Mạc Lưu Tô nói!
“ Tiểu Tô à... Nàng không nghe lời... Vậy để nàng tiếp tục nhận gia pháp thôi ”
“ A...không muốn... A... Um... Đau...a...tha....không muốn.... Không muốn... Mạnh.... Mạnh nữa... Mạnh nữa lên...thiếp....thiếp... Thiếp chết.... Aa”
- Nói xong hạ thân của A - Long liên tục bị trường thương của A - Long đánh giết... Nàng thanh âm không rõ là đau đớn hay vui sướng trong hoan lạc nữa.... Nàng chỉ còn một điều mà nàng trước bi bất tỉnh lần 2 là....
“ Có một nam nhân quá cường hãn...như thế này.... Cũng không phải chuyện tốt a....bất quá...ta thich.....!!!!”
Kết Chương
-
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.