Chương trước
Chương sau
“ Hắc Ma tên tạp chủng,quả thật hôm nay không xem ai ra gì,thử hỏi trên đời này còn có vương pháp hay không, lại giết ta thạch gia một cái con cháu,thạch gia nhất định phải báo thù này, bằng không chúng ta còn gì là uy nghiêm của Thạch Gia nữa, Hắc Ma hắn phải chết, Truyền Lệnh ta.....”
- Lúc này ở trong Thạch Gia, khắp nơi toàn la máu, A - Long đang đứng trước một tòa phong cách cổ xưa trang viên, giống như đúc kiểu kiến trúc trailer game kiếm hiệp, phía trước mặt hắn là một tòa người ở lương đình,phía trước là một cái hồ sen cực kì thanh tĩnh, sau lưng toà lương đình,đứng sững ở sườn núi bên trong như thể toà núi này chống đỡ cho toà nhà gỗ cây sồi này, xung quanh thạch xếp thành vô số hòn giả sơn khắp nơi quanh mặt đất, bên trong giả son là một toà diễn võ trường, hai bên xếp đặt mỗi bên vô số gác treo võ binh khí, nếu là ngày thường thì có võ giả ra đó tập luyện uyền cước,nhưng bây giờ ở đó đã tràn ngập con cháu họ Thạch, bị bắt sống đem ra đó, mà người đang ở trong nghị sự đường, không hề hay biết, càng làm cho trong không khí ở đây thêm nặng nề!
A - Long vung tay một cái, cấm chế cách âm của Ám Vệ từ lâu đã xâm nhập và cài đặt trong đó mà không hề ai hay biết và Ám Vệ đang đứng thủ hộ xung quanh, nội bất xuất ngoại bất nhập, lúc này theo tay của A - Long mà mở ra, bên trong là Thạch Gia nghị sự đường, lúc này Thạch Gia gia chủ, mặt mũi cực kì xấu xí, hai tay run run cực kì tức giận, hắn ngồi giữa trung tâm cái bàn, xung quanh hai hàng thủ hạ, trưởng lão xung quanh, trước mắt người là một tên sai vặt tới báo cáo, mọi người ở đây nghe tên kia báo cáo, chính giữa bầu không khí hơi lộ ra kiềm nén, phảng phất đang chuẩn bị vật gì chuẩn bị phát nổ tung vậy, lúc này Thạch Gia, gia chủ khuôn mặt cực kì tức giận, một quyền đập cho cái bàn nát thành mạt gỗ,cực kì tức giận hét lớn!
“ Hắc Ma...... Ngươi thật xem thạch gia ta là chỗ không người hay sao? Ngươi đã giết con ta, giờ lại giết thêm người thừa kế của thạch gia ta, ngươi thật cho rằng Thạch Gia ta là quả hồng mềm muốn bóp thế nào liền bóp hay sao,lần trước hắn chém giết Thạch Hổ tinh anh của Gia Tộc ta cùng mấy vị trưởng lão, giờ lại đến Thạch Thanh, hắn muốn ép chết Thạch Gia mới chịu hay sao ”
Thạch Gia gia chủ, gầm thét như một con cự hùng tự nói, hai tròng mắt hắn như huyết khép mở, thời gian còn có băng hàn sát cơ hiện lên
“ Vệ gia truyền đến tin tức Thạch hiền chất bị Hắc Ma chém giết mà không một lý do, sau đó còn tới Vệ Gia hắn đánh cướp, thật không xem ai ra gì, Vệ Gia truyền tin, chỉ cần giết chết được Hắc Ma, liền Vệ Gia sẵn sàng cung cấp tài lực vật lực cho chúng ta cùng Hắc Ma chiến một trận, mọi kinh phí Vệ Gia liền đồng ý chi trả ”Một gã lão giả trưởng lão từ từ nói tới!
- Gia Chủ Thạch Gia, Thạch Thanh Phong nói!
“ Tốt... Nếu đã như vậy, thì những thân tín của chúng ta ở Hắc Phong Trấn sẽ trong ứng ngoại hợp, nhân lúc Hắc Ma không để ý mà đem người thân của hắn, từng người từng người chém giết, ta muốn hắn cảm nhận mất đi những người yêu thương nhất là như thế nào ”
“ Gia chủ anh minh,chúng ta phải báo thù cho những tộc nhận đã chết trong tay Hắc Ma,chỉ cần người ra lệnh Thạch Kiên ta sẽ là kẻ tiên phong dẫn đầu tiêu diệt hắn ”
- Đúng lúc này, bên ngoài vang lên thanh âm của đệ tử Thạch Gia may mắn thoát được truy quét, lại là một tên trung tâm với Thạch Gia ta, muốn liều mạng cứu giá, ở bên ngoài xông vào hét to với đám trưởng lão này!
“ Có....có địch tập kích....”
Ầm!
- Một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy toàn thân một nam tử người đầy máu bị đánh bay đổ nát cửa, mà văng vào, đánh sập không ít đồ trong phòng, để lại một mảnh hỗn độn,Thạch Gia gia chủ vỗ án, trước người bàn đá trực tiếp bị hắn đánh thành nát bấy,gương mặt hắn biểu tình càng là dữ tợn dọa người
“ Là kẻ nào xông vào Thạch Gia ta làm loạn ”
“ Bốp... Bốp.... Bốp.....”
- Chỉ thấy ngoài cửa một tiếng vỗ tay vang lên, một tên thon dài với bộ quần áo kì lạ nam tử, miệng ngậm một điếu thuốc lá đang bốc khói nghi ngút, hai mắt hắn kẻ dọc màu vàng, sáng rực trong đêm đen, cùng với ánh lửa nơi điếu thuốc lá, làm cho người ta có liên tưởng tới quái vật ba mắt, hắn lúc này vừa vỗ tay vừa giọng vô cùng tán thưởng cùng trào phúng, bước tới nghị sự đường, sau lưng là Ám Vệ đông nghịt tiến vào, từng tên khí tức cực kì đáng sợ ùa tới, làm cho tâm của người Thạch Gia o đây tâm can lạnh lẽo, một tên đứng giậy chỉ vào mặt A - Long mà nói!
“ Ngươi... Ngươi là ai ”
A - Long thấy tên kia hỏi như thế, không trả lời, mà tiến tới tên vừa hét lớn báo tin kia, một chân dẫm trên mặt hắn, đạp đạp di di đầu tên kia, vô cùng trào phúng nói, với tên miệng đang trào máu ở dưới chân kia rằng!
“ Đáng thương một con chó trung thành, ta đã để ngươi chạy vào đây báo tin, nhưng mà chủ của ngươi còn không biết ta là ai, thật là cho rằng muốn giết ta liền giết hay sao ”
- Tên dưới đất miệng phun máu tươi, vừa chảy máu vừa hét!
“ Tặc nhân to gan,giám tới Thạch Gia ta làm loạn, các trưởng lão ở đây cả rồi, người không có đường thoát đâu,, còn không mau khoanh tay đầu hàng, cùng ta đạp đầu tạ tội,để đỡ phần đau khổ về thể xác ”
A - Long haha nhếch môi cười nói!
“ Ngươi cho rằng một con chó, mà cứ sửa oang oang trước mặt chủ nhân của mình, trong khi chủ của ngươi còn chưa nói, thì sẽ có hậu quả gì sao ”
- Tên ki nghe thấy thế, ánh mắt vô cùng oán độc như một con rắn độc mà nhìn A - Long, A - Long mỉm cười từ trên cao nhìn xuống tên kia nói!
“ Ngươi hận ta.. Muốn giết ta...muốn chà đạp ta...chứ.... Đáng tiếc phải nói với ngươi,.... Ngươi không có cơ hội đó đâu.... ”
“ Răng Rắc..... ”
- Cổ lẫn đầu của tên kia bị dạp nát dưới chân của A - Long,lúc này A - Long nhìn những tên người Thạch Gia đang khuôn mặt trắng bệch vì bọn chúng đã từ khi nào bị Ám Vệ khoá chặt không có đường chạy thoát mà, hành lễ cúi đầu tự giới thiệu về bản thân, cực kì trào phúng đám người Thạch Gia này mà nói!
“ Ta xin tự giới thiệu, ta tên là Hắc Ma, có vẻ như các ngươi rất hận Hắc Ma a, mà hình như trong số những người ta quen, ngoại trừ ta ra, đều không có ai tên là Hắc Ma a......”
A - Long nhìn Thạch Gia Gia chủ mỉm cười,trong đó không hề che giấu sát cơ cùng thù hận nói!
“ Thạch Thanh Phong... Chúng ta lại gặp mặt ”
“ Ngươi là ai.... Ta và ngươi có quen biết sao ”
A - Long lắc đầu, cười trào phúng nói!
“ Thanh Phong Gia Chủ,quả là quý nhân nhiều việc hay quên, chúng ta đã từng gặp nhau, có một chút dây dưa, hẳn là người không quên đi”
“ Không thể nào, người ta gặp ta liền nhớ, làm sao ta đã từng gặp qua ngươi mà ta lại không nhớ được kia chứ ”
A - Long cười cười chỉ ra bên ngoài, vô số xác chết của tộc nhân Thạch Gia nói!
“ Vậy thì để ta cùng với ngươi, ôn lại ít chuyện xưa nhé ”
- Hắn mỉm cười ôn hoà như thế, tiêu soái như thế, nhưng mà sau khi nói xong, khuôn mặt hắn nghiêm lại, cực kì âm trầm sát cơ, giọng vô cùng âm u nói!
“ Ám Vệ bắt bọn chúng lại ”
- Dám người Thạch Gia như tỉnh lại từ mê mang,một tên tế ra pháp bảo đánh tới ám vệ, hét to một đao chém tới, với khi thế như muốn chém xuyên thiên địa, bổ đôi vạn vật hét!
“ Giám xâm phạm Thạch Gia, chết đi cho ta ”
- Thạch Thanh Phong cũng hét to,sử dụng Võ Hồn Gia tộc nhà Họ Thạch, hoá Thạch Thân thể, lao ra đánh với Ám Vệ, từng đạo kiếm mang, quyền cước va chạm với nhau mà toé ra hoa lửa, một tên hét lớn chém về Ám Vệ!
“ Giết...!!! ”
- Một đao chém tới Ám Vệ gần đó, ám vệ dưới đao mang này cười lạnh, hắn vũ khí cũng lười tế xuất,tay hắn ngưng trảo thành quyền, quyền mang loé sáng,đấm một đấm cực mạnh về phía đao mang kia, một quyền một kiếm va chạm, tạo nên áp lực không gian, Oanh....., nghị sự đường vì một kích va chạm này mà bị đánh lún xuống, xung quanh khí tức đánh cho nơi này mỗi nơi mỗi mảnh, Pháp Khí của tên kia Răng Rắc nứt ra thành màng nhện, đang muốn chém tiếp một đao, thì trước mặt hắn, đã xuất hiện một cái quyền mang màu vàng, xé gió đánh tới!
“ Bốp...... ”
- Một tiếng thật kêu, một quyền này đánh nát hộ thân Đấu Khí của tên kia khởi động lên khi chiến đấu, mà đấm thẳng vào khuôn mặt của tên này hắn bị một quyền này, đánh bay ra xa, chạm vào đánh nát không ít hòn giả sơn, cuối cùng dừng lại ở diễn Võ Trường, nơi đó có không ít Thạch Gia người bị A - Long bắt sống, mà trói ở đó, khi thấy tên này bị đánh bay tới đây, nhưng người thuộc Thạch Gia hét lớn!
“ Thạch Kiên trưởng lão... Cứu chúng ta..mau cứu chúng ta.... Bọn chúng là ma quỷ ”
- Lúc này Thạch Thanh Phong cùng đám trưởng lão không biết từ khi nào tế ra độn địa quyển trục, chỉ cần có chuyện gì xảy ra liền có thể chạy trốn,lúc này thấy một màn này, bọn họ đồng tử trong mắt co rút lại, bọn họ lúc này ở trên cao, thấy vô số tộc nhân bị bắt, vô số dong binh đoàn bị tiêu diệt, máu chảy thành sông, mà ở đây bọn họ mới không hề hay biết, lúc này thấy Thạch Thanh Phong đang do dự muốn chạy trốn hay là không đây,không biết từ khi nào hắn đã ở bên cạnh một cô gái, tay hắn nâng cao khuôn mặt của nàng lên,một bên mỉm cười nụ cười vô hại, nhưng mà lại khiến đám người Thạch Gia nội tâm phát lạnh, hắn mỉm cười với Thạch Thanh Phong nói!
“ Ngươi có một đứa con gái thật xinh đẹp a ”
- Thạch Thanh Phong như muốn lao tới cứu con gái, nhưng vừa lao tới cứu con gái,nhưng mà lại bị Ám Vệ ngăn cản lại, hắn chỉ biết vô cùng vô lực mà tiến đến đánh với Ám Vệ, cũng đang trùng trùng điệp điệp vây quanh hắn, hắn hét to!
“ Hắc Ma ngươi muốn làm gì, mau thả co gái ta ra, ngươi không được làm tổn thương nó, đây là chuyện của Thạch Gia với ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý thả người, ngươi nói giá đi, ta điều kiện gì cũng đáp ứng ngươi ”
A - Long haha cười, trong mắt có một màu sắc điên cuồng nói!
“ Ngươi cái gì ngươi cũng cho ta sao?? Vậy được... Ngươi tra lại ta, mệnh của những đứa trẻ mồ côi năm đó ngươi giết vì bọn chúng ngăn cản ngươi được sao ”
- Thạch Thanh Phong, không hiểu chuyện gì xảy ra, vì sao lại có dính dáng trẻ mồ côi ở đây!
“ Đừng... Đừng làm hại nàng... Ngươi muốn gì ta có thể cho ngươi, ngươi đừng làm hại nàng, ta chưa từng giết một đứa trẻ nào cả ”
A - Long trong mắt tràn ngập bi thương nói!
“ 4 năm trước, Xích U thành, khu ổ chuột Bắc Duơng, ngươi đã làm gì, hẳn ngươi chưa quên đi, hay là để ta nhắc cho ngươi nhớ chút ít”
- Đầu của Thạch Thanh Phong có xuất hiện một đoạn ký ức, 4 năm trước Xích U thành, Bắc Dương Khu, năm đó hắn đi bắt cai phản nghịch của Phượng gia trong đó, có mấy chục cái đứa trẻ ngăn cản hắn bắt người, liền bị hắn một đao chém giết thành nhiều khúc, lúc này sau lưng hắn mồ hôi chợt ướt đẫm sống lưng, chẳng lẽ năm đó hắn giết trong đám trẻ này, có cái kia người thân của Hắc Ma sao, Thạch Thanh Phong nói!
“ Năm đó quả là ta có giết mấy cái tiểu hai,nhưng mà ta không biết đó là hậu bối người thân của ngươi, chuyện gì có thể đền bù được mà, ngươi nói một cái giá đi, ta sẽ cho ngươi thứ mà người muốn ”
A - Long ném cho Thạch Thanh Phong một thanh kiếm cười nói!
“ Cắt đầu chó của ngươi xuống, đá tới đây cho ta, đây là điều kiện của ta, ngươi giám đáp ứng sao ”
- Lúc này nữ nhân kia ngẩng mặt lên hét vào mặt A - Long mắng, ánh mắt cực kì uất hận nói!
“ Hắc Ma ân oán này là của ta và ngươi, không liên quan tới người trong tộc ta,ngươi chẳng lẽ muốn chém tận giết tuyệt tộc ta sao, ngươi có ngon thì giết ta đi,dù ngươi có giết chết ta, ngươi đùng hòng ép phụ thân của ta cho ngươi chỗ tốt nào ”
A - Long nâng cằm nàng này lên,nếu Long Nhu ở đây, thì sẽ biết đây nữ nhân là ai,đây chính là Tiểu Mai, cũng là cái năm đó Triệu Hoài An tặng cho hắn mỹ nhân làm ấm dường kia, lúc này A - Long trong mắt có chút lạnh, vô cùng thưởng thức về đẹp của nàng này nói!
“ Tiểu mai....à ta nên gọi là Thạch Thanh Mai chứ nhỉ.... Hay ta nên gọi là Tiểu Mai mới hợp đây, dù sao ngươi cũng một thời xài cái tên đó kia mà ”
- Lúc này đằng sau có một tiếng hét lớn của một nam tử tuổi trẻ vô cùng anh tuấn quát!
“ Hắc Ma ngươi có muốn giết liền giết ta, đừng giết muội muội của ta ”
A - Long phẩy tay nói!
“Hắn nói quá nhiều, giúp ta thay hắn, tiễn hắn đi trước một đoạn đường”
- Vừa nói xong liền Tiểu Mai cùng Thạch Thanh Phong biến sắc!
“ Ngươi muốn làm gì ”
- Trước sự kinh ngạc của moi ngươi,thì Ám Vệ đã ra tay, tế ra Hồn Binh vô cùng sắc bén,một tiếng da thịt cắt ú
đđầu của tên tự xưng là anh của Tiểu Mai kia đầu một nơi thân đi một nẻo, máu chảy lai loáng,cái thân không đầu liên tục không ngừng run rẩy, còn cái đầu ánh mắt cực kì kinh hãi,hắn không cho rằng A - Long sẽ ngay lập tức giết hắn kia chứ!
- Từng tiếng hét kinh hô hoảng, ngoài mạnh trong yếu hoảng sợ vang lên!
“ Hắc Ma chẳng lẽ trong mắt ngươi, không có vương pháp hay sao, ngươi không sợ Phong Tuyết Ngân Thành đến tiêu diệt ngươi hay sao mà giám ra tay với người của Thạch Gia ta ”
A - Long khuôn mặt chợt lạnh, nhìn đám người kia đầy thâm ý nói!
“ Ở đây ta là Vương Pháp, Vương pháp cứu được các ngươi bây giờ sao, lại lấy Phong Tuyết Ngân Thành hù doạ ta nữa chứ, không sớm thì muộn, bọn chúng sẽ đến cùng các ngươi đoàn tụ thôi ”
“ Ngươi si tâm vọng tưởng, lắp nói lời cuồng ngôn, Phong Tuyết Ngân Thành, là thứ mà Hắc Ma ngươi có thể gây được sao, ngươi cho rằng có được sự trợ giúp của Lý Du Nhiên liền muốn làm gì thì làm sao,ngươi là một tên ma đầu, dù là toàn Thạch Gia ta bị diệt, cũng tuyệt đối không cùng ngươi khuất phục ”
- Thạch Thanh Phong ở trên trời, giao chiến với Ám Vệ mà thấy con mình bị chém giết, hai mắt đỏ như huyết hét,cực kì phẫn nộ hét lớn,lúc này A - Long mỉm cười đầy vui vẻ nói!
“ Thế sao... ” Tay hắn cầm cái đầu của tên vừa mới bị chém giết, trào phúng mà nhìn Thạch Thanh Phong nói, đây là đứa con thứ mấy ta giết của ngươi rồi nhỉ,.... Thứ hai.... Hay là Thứ ba ”
- Nói xong hắn cầm lên vô số lệnh bài của Thạch Gia cài vào trong Hắc Phong Trấn, bị một lệnh của A - Long liền âm thầm chém giết, hắn đổ giới chỉ ra một đống lớn lệnh bài thân phận,hắn mỉm cười, nụ cười cực kì sáng lạn,cười, lên một cái, đọc tên lên bài!
“ Thạch Thành..... Đệ tử dòng chính đời thứ 7,a hay là cái này “ Thạch Thiên... Đệ tử dòng chính đời thứ 7,ấy chết ta quên không hỏi, tên vừa rồi tên là gì nhỉ, cái gì Thạch.... Nhỉ ”
- Đám người thạch gia ngây người vì đây là những thẻ thân phận lệnh bài, toàn là tinh anh trong gia tộc, phái tới nằm vùng, âm thầm phá hoại và chiếm đoạt dưới mệnh lệnh chỉ điểm của Tiểu Mai,, còn Thạch Thanh Phong lúc này như người diên, hắn hét to, liều mạng đánh tới A - Long, hét lớn: Tiểu tạp chủng,ngươi giết con ta, hận này ra tuyệt đối cùng ngươi, bất cộng đái thiên,ngươi tạp chủng đền mạng cho con ta!
- Thạch Thanh Phong tế ra ba bốn cái bạo liệt, phù,đánh bay ám vệ đang vây xung quanh, mà cầm trên tay một thanh trường thương, đánh tới A - Long, A - Long không né!
“ Phập...!!”
A Long, một tay xách cổ tiểu mai,dùng thân thể nàng đỡ thẳng mũi thương kia đâm qua người, tiểu mai hai mắt trợn ngược, cực kì không thể nào tin vào một chuyện trước mặt này, phụ thân của nàng, đích thân đâm nàng một thương, nàng miệng chảy ra từng tia máu nói: Phụ Thân!
- Một màn này làm mọi người ngây dại,Thạch Thanh Phong chết lặng tại chỗ, lúc này A - Long trào phúng nói: Thạch Gia nhị tiểu thư, xinh đẹp như hoa như ngọc, cách đây mấy năm, được cho vào tay Triệu Hoài An nhờ tiến cử cho Triệu Gia lão tổ làm tiểu thiếp, nào ngờ chưa được làm tiểu thiếp đã bị cha ruột giết chết!
- Thạch Thanh Phong nghe thấy thế liền, nộ huyết công tâm phun ra một ngụm máu tươi,, hắn nụ cười không thay đổi, trong mọi người, ở đây ánh mắt khinh hãi,hắn mim cười đẩy mạnh tiểu mai lên trước, trường thương càng đâm xuyên qua người nàng, nàng thét lên âm thanh đau đớn, mà khiến người nghe thấy cũng cảm giác như chính mình bị đâm trúng vậy,, đôi mắt tiểu mai gắt gao trợn lớn, ánh mắt không thể tin được nhìn Thạch Thanh Phong!
“ Tiểu cô, con gái của ta, hiền chất ”
- Từng tiếng thanh âm vô cùng bi thống của người Thạch Gia vang lên không giứt,bọn chúng nhìn thân thể xinh đẹp của Tiểu Mai đang co giật, lại nhìn bón lưng của A - Long không hề che giấu được hận ý, Thạch Thanh Phong tay run lên, nhanh chóng buông tay của mình ra, không giám manh động nữa, sợ một chút sơ xuất liền hại chết con gái, lúc này mặt của Thạch Thanh Phong trắng bệch khuôn mặt co giật, miệng run lên: Thanh Mai, con không sao chứ!
- Nhưng nói chưa hết câu, bụng hắn bị một cước của A - Long đá trúng, miệng hắn phun ta tiên huyết, trong đó có nội tạng vỡ nát trong đó, hắn phun ra một ngụm máu tươi, các trưởng lão muốn lao tới cứu trợ thì bị Ám Vệ tế ra Hồn Binh, liên tục sát phạt chém tới Thạch Gia tinh anh bây giờ chỉ còn Vương Cấp Võ Giả tối đa mà thôi, bao nhiêu Hoàng Cấp hôm bữa đã cùng Thạch Hổ hôm bữa đánh lén,bị A - Long chém giết một loạt rồi, lúc này từng trưởng lão, từng trưởng lão một bị Ám Vệ chém rơi xuống từng cánh tay cái chân, máu me như mua máu mà rơi xuo giá đất, 13 người, rồi 12 người 10 người 4 người, cuối cùng người cuối cùng cũng bị Ám Vệ chém giết, hồn anh bị bắt ở trong tay, còn tên nào muốn chạy trốn thì bị bắn tỉa bên ngoài một mức quan sát bắn giết tại chỗ, lúc này Thạch Thanh Phong đứng giậy,thì một cảm giác đau đớn phát ra từ đầu gối!
- Hắn hét thảm một tiếng, đầu gối của hắn đã bị từ xa bắn tỉa dùng loại đạn đặc biệt thổi bay đầu gối, mặc dù có thân thể là Vương Cấp Võ Giả được cường hoá không ít,cũng không thể nào chịu được viên đạn này, hắn giơ tay muốn chỉ về phía A - Long, nhưng lại
“ Chíu....chíu.....chíu vang lên”
- Cánh tay của hắn bị Ám Vệ đứng trên bờ tường, ngọn cây, đỉnh nóc nhà bắn rơi ra làm mấy khúc,liền đứt khỏi thân, máu me độ xuống, dưới thân Thạch Thanh Phong là một bãi máu,Ám Vệ xuất hiện đè xuống hai vai của Thạch Thanh Phong, đánh nát đan điền của hắn lại bẻ gãy xương hai chân của hắn, một cảm giác vô cùng đau đớn truyền tới não của hắn,hắn bây giờ đã là người bình thường,nhưng mà dù đau đớn như thế nào, thì cũng đã vượt quá sức chịu đựng của Thạch Thanh Phong, hắn rống to hai mắt tràn ngập nước mắt, nhìn con gái tộc nhân, cùng con trai đã đầu một nơi thân một nẻo giết chết, hắn khàn giọng gầm thét ”
“ Hắc Ma, ngươi là ma quỷ,ngươi là ác ma, ngươi không phải người, ngươi giết ta đi, sau đó tha cho tộc nhân của ta, ta van cầu ngươi ta van cầu ngươi, chỉ cần ngươi tha ta tộc nhân, bao nhiêu tài sản Thạch Gia liền là của ngươi, tất cả là của ngươi, làm ơn tha cho tộc nhân của ta”
A - Long treo trên môi nụ cười lạnh lẽo,hắn như không nghe thấy Thạch Thanh Phong nói gì, nhìn đám tộc nhân Thạch Gia này nói!
“ Năm đó, ngươi giết những đứa trẻ mồ côi đó, ngươi có từng tha cho bọn chúng sao,năm đó ngươi cường bạo bao nhiêu thiếu nữ, gia đình tộc nhân của họ, ngươi từng tha qua sao ”
A - Long nhìn tiểu mai nói tiếp!
“ Ngươi có bao giờ tự hỏi, vì sao mà gia tộc hạng bét kia, một cái Võ Phách cường giả không có, sau một đêm quật khởi sao,ngươi có tự hỏi vì sao phụ thân ngươi năm đó cái kia con kiến hôi Võ Linh không hề có thiên phú tu luyện, lại bị ám thương, sau một đêm trở thành Vương Cấp Võ giả sao ”
“ Ngươi... Ngươi..... Ngươi là ai, làm sao ngươi biết bí mật của ta ”
A - Long độc ác cười, tiến bước lại Thạch Thanh Phong nói!
“ Ngươi có biết, chỗ nào trên cơ thể con người là nhạy cảm đau đớn nhất sao?? ”
- Thạch Thanh Phong muốn nói ta không biết, nhưng mà A - Long đã nhanh tay hơn, trong sự kinh ngạc cùng không cách nào tin được của mọi người, đặc biệt là Thạch Thanh Phong, hắn lấy điếu thuốc lá trên miệng xuống, một tay banh mắt phải của Thạch Thanh Phong kia mà châm xuống điếu thuốc đang cháy hồng mà đốt lên từng sơi thuốc lá bên trong kia!
“ a.a.aaaaaaaa”
- Một tiếng hét thảm vô cùng đau đớn vang lên,từng tiếng xèo xèo không ngừng vang lên trong mắt phải của Thạch Thanh Phong, máu và nước mắt, và cặn thuốc lá không ngưng chảy ta từ mắt phải của hắn, hắn hét thảm vô cùng đau đớn như một con lợn bị chọc tiết, khi chưa hết đau đớn,lại nghe tiếng Răng rắc ở xương sống, xương sống của hắn, bị A - Long một cước đá gãy, hắn lại một lần nữa tru lên, lúc này A - Long một tay bịt miệng của Thạch Thanh Phong,Ám Vệ cùng, sau lưng nổi hết mồ hôi lạnh, ám vệ cầm vũ khí bắn tỉa trên tay,mắt nhìn qua ống kính thấy toàn bộ một màn này, cũng không khỏi hai chân mềm nhũn,hai tay run run,phải cố gắng hết sức mới không ngã xuống đất!
- Nhưng mà A - Long cũng chưa như thế là hết,hắn cười nói lại những lời năm đó Thạch Thanh Phong nói!
“ Phượng Phu Nhân, tên này lúc tai hạ bắt được, tên này có một tên sư phụ sử dụng tà thuật, phong ấn một chiêu tối độc vào mắt phải dùng để ám hại công tử của người, chỉ cần mắt phải hắn còn đại hoạ không thể nghi ngờ là cực kì nguy hiểm cho công tử, Phượng Phu Nhân nên cẩn thận, ngươi hãy nhanh chóng móc con mắt kia của hắn ra, bằng không công tử sẽ gặp nguy hiểm không thể nào cứu được ”
ÁA A A A A A A A
- Nói trong trong mắt A - Long tràn ngập cừu hận, ngón tay lúc này hoá thành Long Trảo,ngón tay sắc bén như dao, chọc vào mắt phải của Thạch Thanh Phong, từ từ, từng chút từng chút một lôi con mắt tràn ngập máu tươi kia, cả gốc lẫn rễ, con mắt nối liền với đại não băng vô số gân mạch, cũng bị A - Long hắn từ từ lôi ra, hắn lúc này biến thành hình dạng năm đó, xuất hiện trước mặt Thạch Thanh Phong, tay cầm con mắt kia xiết chặt, bóp nát con mắt kia ra, máu không ngừng từ kẽ ngón tay hắn mà chảy ra, A - Long hắn lúc này giọng như gầm lên, cực kì oán hận cực kì sát khí, gầm ra từng chữ!
“ Thạch Thanh Phong, tên súc vật thân người dạ thú ngươi, đã nhớ ra ta là ai rồi chứ ”
“ Ngươi là... Là.... Là cái kia nghiệt chủng”
Kết Chương
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.