A - Long bây giờ tay đang cầm hũ rượu, rót ra từng ly bắt đầu thưởng thức hương vị của Cổ Thần Huyết Tửu này, lại nhìn Hoàng Khiếu Thiên ở một bên đang do dự, không biết có nên uống hay không, lúc này A - Long mới mở miệng ra nói
“ Sao ngươi lại không uống?? ”
Hoàng Khiếu Thiên vẻ mặt như tro nói!
“ Lúc đầu ra rất hứng thú, nhưng mà khi nghe Long Huynh nói về lai lịch của nó, ta thật sự không còn hứng thú uống nữa a ”
A - Long cười đầy thâm ý, nhìn thấu âm mưu của Hoàng Khiếu Thiên nói!
“ Thần Côn, ngươi sợ rượu này làm ra từ thứ gì, hay là sợ uống mất rồi không còn hàng dự trữ nữa, nhìn bản mặt ngươi lúc nãy, rõ ràng là tự viết lên mặt mình, ta là còn sâu rượu a ”
- Hoàng Khiếu Thiên haha cười xấu hổ nói!
“ Không ai hiểu ta hơn Long huynh đệ, ta uống một bình nhưng còn sư phụ ở nhà, lão nhân gia sống trong thâm sơn cùng cốc, hay là ngươi cho ta thêm vài bình đi, ta sợ uống một bình không đủ cảm nhận mùi vị,dù sao Long huynh một hai câu, đã đưa chục bình cho nữ nhân tên là Triệu Nhã kia đấu giá mất, mà ta chỉ có một bình a, huynh nói xem, ta thật sự khó xử a”
A - Long cười liếc xéo Hoàng Khiếu Thiên!
“ Bộ trong mắt ngươi, ta là cái loại, qua cầu rút ván thế sao? ”
Hoàng Khiếu Thiên cười nụ cười, ta hiểu mà với A - Long sau đó nói một câu rất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820265/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.