- Đằng Dực thấy thuộc hạ, cũng là huynh đệ của mình bị chết thảm như thế, hai mắt hắn tràn ngập một màu huyết hồng, Đằng Dực vung đao lên, chém bay đầu mấy tên ma tướng 10 tên Ám Vệ kia tính cả Đằng Dực, dưới Hồn Binh Khại Giáp còn lại thét lớn!
“ Tất cả mọi người xông lên, cùng bọn chó hoang này liều mạng!,chúng ta không thể để cho tiểu ngư,và tiểu phong chết một cách oan uổng như vậy được! ”
- Đằng Dưc là đội trưởng hét lên giận dữ, hắn biết tiểu phong vì muốn cứu mạng đồng đội, nhưng tiểu Phong vì muốn cứu đồng đội khỏi nguy cơ vây khốn,mà mặc kệ thương tích liều mạng muốn lưỡng bại câu thương, dùng sức mình đôi lại tính mạng của huynh đệ, nhưng mà Ma Tộc quá giảo hoạt, tiểu Phong là người có thiên phú nhất trong đội, nhưng mà cũng không cứu được đồng đội, mà còn bù cái mạng vào, tiểu Phong có thể không cứu thậm chí là lui về phía sau, dù sao tiểu phong tuổi còn rất trẻ, cũng không ai chê trách gì hắn cả, nhưng hắn lựa chọn chiến đấu không lùi bước, rồi chết thảm để cho mấy tên trong đội cực kì áy náy,trong đó có Đằng Dực, hắn nhớ tới một câu nói của Thiếu Gia!
“ Ngươi có cho rằng! Với thực lực của ngươi chỉ được nắm giữ một tiểu đội là thua thiệt tài năng của ngươi không? ”
- Đằng Dực lúc đó im lặng không nói gì cả, minh chứng cho việc đồng ý, A - Long lại nói!
“ Giết một người rất dễ, chỉ cần 1 đao là xong, nhưng cứu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820232/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.