Chương trước
Chương sau

- Cũng tại buổi chiều hôm đó, lúc mà A - Long đang cùng Thanh Lăng nếm trái cấm, vui vẻ hưởng thụ khoái lạc của nhân sinh, hoan ái hoà hợp, tại một nơi nào đó bí mật của Ngự Thú Tông,có một bàn gồm 10 người, hầu hết đều là những lão nhân,đầu tóc bạc phơ đang mặt ủ mày chau bàn luận, trên mặt bọn họ không có cách nào che giấu được sự lo lắng và u sầu,tuy họ không nói nhưng trong lòng họ đều có được một sự hối hận vô cùng hối hận a!
« Giá như không tham lam 10tỷ kim tệ, giá như không tham lam nữ nhân của tên điên kia,giá như không ham mê cái món vũ khí kì lạ kia của tên đó, mà nghe lời người xúi bẩy làm ra chuyện ngu xuẩn này, đang yên đang lành lại cùng thủ hạ và môn nhân đệ tử,nổi lên tham niệm chán sống đi trêu chọc tên điên kia, thì bây giờ cũng không nguyên khí đại thương như thế này, đại thương thì thời gian sẽ bù đắp được, nhưng mà lại kết xuống tử thù không chết không thôi với tên điên đó, bây giờ họ đã ở trên lưng hổ rồi, muốn xuống cũng xuống không được, ai kêu bắt mẹ tên điên kia làm cái gì kia chứ, bây giờ muốn hoà đàm với hắn, cũng không biết hoà nhu thế nào đây này,giá mà bọn họ rút sớm như Cự Kiếm Môn thì giờ có phải dễ dàng hoà hảo với tên kia hơn rồi không»
- Lúc này một lão nhân, mặc trên người huyết bào võ y, đeo trên sau lưng người một thanh cự kiếm, ánh mắt màu huyết hồng,trên người có mùi máu tanh nhàn nhạt, và tràn ngập sát cơ, cũng bởi vì tên này mỗi khi giết một người đều uống máu tươi của kẻ đó, sau đó nấu chín phần thịt của họ nhấm nháp ăn từ từ, mỗi ngày hắn phải giết vài người, ăn huyết nhục của họ, hắn mới có thể thỏa mãn dục vọng chém giết của mình được hắn có tên biệt danh Huyết Ma Hoàng không phải hắn tên như thế, mà là người khác gọi hắn như thế bởi vì tính khát máu của tên này không có cách nào chấp nhận được, nên người đời gọi hắn như thế, do ham mê giết chóc quá nặng nên bị vô số đất nước và tông phái truy sát, mà ra vùng biên giới này, lập thế lực chém giết hòng thỏa mãn thói giết chóc của mình!
Ngày hôm đó, tổng cộng có mười cái tên Võ Hoàng Lão Tổ tụ tập với Ngự Thú Tông động phủ,nơi âm thầm bí mật họp bàn tránh tai mắt của người khác, sau khi tranh cãi một hồi trên mặt mỗi cái sắc mặt trầm như nước.
“Chuyện này đến tột cùng là chuyện ra sao! Chúng ta và Hắc Ma tên điên đó, trước nay nước giếng không phạm nước sông, vì sao lần này muốn trắng trợn sát hại chúng ta môn đồ, ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra, không phải lúc trước Hắc Ma đã tới đây bái kiến qua ta, ta đã căn dặn các ngươi Hắc Ma không phải hạng tầm thường, không nên trêu chọc hắn rồi sao,ngươi vì một chút tiền mà đắc tội hắn ngươi quả là thằng ngu, ngươi biết hắn tặng ta cái gì không, ngươi cho rằng một kẻ tầm thường có thứ đó tặng người sao,ta đã nói rồi tên đó lòng dạ rất sâu,tuyệt đối không nên sinh sự với hắn, ta đã bảo rồi không nghe, phải ra nguyên cớ này rồi ngươi mới chịu sáng mắt ra” / Người nói nên lời này chính là Thái Thưởng Trưởng Lão của Ngự Thú Tông trước đây, cũng là người đã tiếp đón A - Long khi A - Long thành lập Hắc Phong Trấn lúc đầu, cũng đã tiến qua bái phỏng một lần rồi,hắn vừa quay mặt qua một bên mắng chửi tên tông chủ hiện giờ của Ngự Thú Tông!
- Còn một bên tông chủ Ngự Thú Trang sắc mặt co quắp không giám nói lấy một tiếng gì cả, chỉ biết cúi đầu, ngậm đắng nuốt cay, không giám nói lại lấy một câu, hắn rất muốn cãi lại a,nhưng không có cách nào làm được cả, hắn đang rất đuối lý mà, hắn có chết cũng không giám tin rằng, một tên che mặt mang theo hơn trăm Võ Linh cấp tới nơi này bái phỏng cao tầng của Ngự Thú Tông, cũng được cao tầng tiếp kiến, tuy bị một chút khinh thị,nhưng cũng không hề nóng giận, gửi xong quà liền cáo biệt rời đi, và cũng nhận cáo chi của tông môn là không được gây sự với tên kia, và tên kia cũng sẽ không bao giờ đụng chạm tới bọn hắn, hắn lúc ấy cực kì khinh thường nghĩ, một tên bịt mặt với mấy trăm tên Võ Lính thì có thể làm được cái gì kia chứ,tông của bọn hắn có cả 3 Võ Hoàng, Võ Vương vô số có gì mà phải sợ kia chứ!
- Cũng như thế hắn là đời này Tông Chủ Ngự Thú Tông / Hồ Minh cũng không để Hắc Ma vào trong lòng, lời của cao tầng hắn xem như gió thoảng bên tai,khịt mũi xem thường,đến một ngày nhận được thiệp mời của Đồ Ma Liên Minh, lại biết được Hắc Ma đã san bằng phân điện của Ngự Thú Tông, gọi là Ngự Thú Trang, lại được treo giải thưởng 10 tỷ Kim Tệ do một người thần bí đưa ra, lại biết được vũ khí của Hắc Ma lại là một thanh thần binh vô cùng sắc bén, Võ Hoàng với thân thể cường đại cũng không thế nào chống lại sự sắc bén của món vũ khí đó, lại nghe nói Hắc Ma có hai nữ nhân xinh đẹp là Võ Hoàng làm lão bà ở bên cạnh,trong lòng Hồ Minh tham niệm nổi lên, liền đồng ý gia nhập đồ ma liên minh, những hắn có chết cũng không thế nào ngờ được một tên thực lực không có như Hắc Ma, lại có thể chém rụng vô số thuộc hạ của liên minh,khiến hắn phải rơi vào tình cảnh mất mặt này!
- Một mỹ phụ trung niên, phong vận thành thục tới 10 phần ngạc nhiên khi nghe thấy tên Thái Thượng Trưởng Lão của Ngự Thú Tông mắng Hồ Minh như thế,Thái Thượng Trưởng lão tên là Hồ Tam Thiên, và bà ta cũng khá quen thuộc với Hồ Tam Thiên liền vô cùng hứng thú hỏi rằng!
“ Hồ Tam Thiên huynh, huynh có thể nói cho mọi người ở đây biết Hắc Ma đã tặng huynh cái gì không, mà có thể khiến Hồ Huynh thất thố tức giận tới như thế ”
- Hồ Tam Thiên tức giận trừng mắt với Hồ Minh một cái thị uy,lại nhìn qua mỹ phụ kia, ánh mắt có chút mất mát, và tiếc chỉ hận rèn sắt không thành thép nói!
“ Quỷ Hồng Nương a, ngươi không phải cũng được Hắc Ma ghé thăm hay sao, mà ngươi còn hỏi ta có được tặng cái gì nữa, ngươi đừng nói với ta rằng ngươi không có được tặng gì đi ”
- Nữ nhân Mỹ phụ này tên là Quỷ Hồng Nương kinh ngạc trong lời nói của Hồ Tam Thiên sau đó nhìn qua môn hạ của mình phía sau,hai mắt đang láo liên, toàn thân run rẩy không giám đối diện với ánh mắt của nàng, nàng cũng là Thái Thưởng Trưởng Lão của Xích Lôi Kiếm Tông,cũng là thế lực âm thầm thao khống Quỷ U Cốc, thấy môn hạ của mình cùng với môn hạ tất cả mọi người ở đây đều như chuột nhìn thấy mèo, Quỷ Tam Nương biết có gì đó không ổn rồi, mà nàng cũng là cái ưa bao che khuyết điểm, gia bộ như không biết gì hết liền quay lại hỏi Hồ Tam Thiên rằng!
“ Thiếp Thân bế quan lâu ngày, bây giờ nhận được thư triệu tập, thiếp thân liền một đường, không quản đường xa tới đây, mong Hồ Huynh thông cảm, mong Hồ huynh nói cho thiếp thân hay, thiếp thân đã bỏ lỡ cái gì sao?? ”
- Hồ Tam Thiên cười khổ lại nhìn xung quanh, thấy không ít người ánh mắt tỏ ra mờ mịt,lại vài kẻ trong ánh mắt toát ra tham lam vô cùng, sau đó trong mắt tràn ngập sát cơ khi nghe thấy Quỷ Hồng Nương nói thế, đặc biệt là Huyết Ma Hoàng lão giả áo đỏ đập bàn, đứng giậy mắng!
“ Hư..!!! Hắc Ma là cái thá gì chứ, hắn nghĩ ít quà mọn của hắn có là cái gì mà cũng muốn cùng huyết kiếm tông ta ngồi ngang hàng, lại giám giết môn nhân của ta, ta liền cùng với hắn không chết không thôi ”
- Nghe thấy thế Quỷ Hồng Nương ánh mắt vô cùng mù mịt,vả lại Hồ Tam Thiên cũng có giao tình không tệ với nữ nhân này, hắn dùng tay xiết xiết hai bên thái dương cười khổ nói!
“ Hồng Nương có thể là bế quan lâu ngày nên không biết, ở trong thế lực của Hắc Kim Quốc bên kia biên giới, có một cái nơi gọi là Hoả Viêm Thành, bên cạnh đó không xa,có một thế lực nhỏ mới hình thành, có tên là Hắc Phong Trấn, tuy với hình thành, nhưng quy mô vô cùng lớn, có thể sánh ngang với một đại thành thị cấp lớn của Thần Phong Vương Triều chúng ta,và cái tên Hắc Ma chúng ta đang bàn luận nãy giờ, chính là chủ nhân của nơi đó a”
- Quỷ Tam Nương gật đầu ra hiệu đã hiểu, ngay lập tức lại nhíu mày thật sâu, nàng cứ nghe thấy cái tên Hắc Phong Trấn này ở đâu rồi nhỉ, hình như đã có ai nói cho nàng hay rồi hay sao đó, Hồ Tam Thiên thấy mọi người đều vô cùng chuyên chú đang lắng nghe lão nói liền nói tiếp!
“ Ma trước khi Hắc Phong Trấn hình thành quy mô kinh khủng như ngày hôm nay, hắn đã có tới đây bái phỏng ta, cũng nhờ ta làm một phong thư, giới thiệu hắn với các ngươi, để tiện đường bái phỏng,lúc đầu ta cũng khinh thường tên này lắm, nhưng mà khi ta mở phần quà ra mắt của hắn ra, ta cũng không có cách nào từ chối được, mà phải đích thân giới thiệu cho hắn ”
- Tất cả mọi người ở đây đều dỏng tai lên, Quỷ Hồng Nương vốn là nữ nhân, mà nữ nhân thì cực kì thích buôn chuyện, ngay lập tức cực kì hứng thú hỏi!
“ Hắn đưa cho ngươi cái gì ”
- Hồ Tam Thiên cười khổ, vô cùng đắng chát nói!
“ Hắn đưa cho ta ba món bảo vật khiến ta không có cách nào từ chối a”
“ Hắn đưa cho ngươi cái gì?? ” Quỷ Hồng Nương vô cùng mất kiên nhẫn nói!
“ Hắn đưa cho ta, thứ đầu tiên là một Địa Binh đã sản sinh linh tính, còn đẳng cấp thật sự của nó thì hẳn ta không cần nói thì mọi người cũng có thể biết Địa Binh mà sản sinh linh tính thì sẽ có cấp bậc gì đi ”
- Tất cả mọi người ở đây đều hít vào một hơi khí lạnh, lại nhìn qua môn nhân đang vô cùng chột dạ của mình, lòng căm tức không thôi, " làm sao có thể giấu diếm một chuyện đại sự như thế này với bọn họ được kia chứ, dù là bế quan tới thời khắc quan trọng nhưng mà có một kiện địa binh thì dù đột phá thất bại cũng có thể cười tươi a,phải biết một kiện Địa Binh sản sinh linh tính có cỡ nào trân quý a,đó là những kiện vũ khí có thể trở thành Thiên Binh cao nhất, nếu ôn dưỡng tốt cũng tới một ngày có thể trở thành Thần Binh không biết chừng,lại nhìn bộ dạng chột dạ của những tên kia thì hẳn là Hắc Ma có tới tông phái của bọn họ, và tặng quà đi,nghĩ tới khi về nhà có thể cầm một kiện Địa Binh trong tay,hỏi thử xem có kích thích không kia chứ, đang lúc mọi người đang ảo tưởng thì Hồ Tam Thiên nói tiếp!
“ Đó là món thứ nhất, còn món thứ 2 đó là 2000 Hạ Phẩm Linh Thạch, các vị ở đây đều biết linh thạch trân quý tới chừng nào, các vị hẳn là thông hiểu Võ Hoàng cấp chúng ta, muốn tu luyện thì phải hao tổn cỡ nào chứ, hẳn là Hắc Ma hắn cũng không bên nặng một bên nhẹ mà không chia đều cho các vị đi ”
- Mọi người ở đây đều hít sâu vào một hơi lãnh khí, ánh mắt toát ra lửa nóng, lại nhìn môn hạ của mình đang run lên từng đợt một câu cũng không giám nói, một lão nhân quát to với môn hạ của mình,lão cũng không phải cái loại rất sợ mất mặt mũi như Quỳ Tam Nương, mà quát rằngr,lão này là Thái Thượng Trưởng Lão của Thanh Liên Kiếm Tông!
“ Ngươi có che giấu lão phu điều gì không hả? ”
- Tên thuộc hạ, cũng là Tông Chủ của Thanh Liên Kiếm Tông tên là Liên Bách Phàm, nàng là cháu gái của lão nhân này, ngay lập tức quỳ xuống đập đầu nhận tội, vô cùng khiếp sợ hung uy của Thái Thượng Trường Lão kiếm ông của nàng!
“ Bẩm Thái Thượng Trưởng Lão, do nhất thời tham niệm tiền tài che mù mắt, cháu đã giấu diếm ngài biên thủ,cùng với các trưởng lão cùng nhau chia chác hết rồi a,chỉ còn kiện vũ khí này thôi a ”
- Nói xong nàng kia lấy ra một thanh kiếm tràn ngập hoả hệ khí tức,từ trong tu trữ vật, đó là một đầu dị thú với hình thù kỳ lạ, đang gầm rú kêu gào trên thanh kiếm, tuy kiếm này còn chưa rút ra khỏi vỏ,cũng không có cách nào che giấu được sự mạnh mẽ của thanh kiếm này,, tất cả mọi người đây ánh mắt tràn ngập lửa nóng,mà nhìn thanh kiếm lại nhìn môn nhân của mình, lại thấy mấy tên kia, vô dụng tiếc nuối cực kì do dự lấy ra một thanh kiếm vô cùng giống với thanh kiếm kia,chỉ có điều là khác ở hệ nguyên tố mà thôi, Hồ Tam Thiên cười đắng chát, cũng lấy ra một thanh Kiếm y hệt như vây, ném lên trên bàn, khi tức từng cái vũ khí tuy chưa ra khỏi vỏ,đang vô cùng điên cuồng, gầm thét muốn ra khỏi vỏ mà giao tranh với những thanh kiếm khác,hình dáng và trang trí ắt là một người làm, tất cả đều là vũ khí chưa từng nhận chủ,ở đây đều là những lão quái lâu năm, liếc một cái liền nhận ra,mọi người ở đây không kìm được mà hít thật sâu vào một hơi lãnh khí!
« Đây quả là một đại thủ bút a, Địa Binh thì dễ kiếm lắm sao,mà có kiếm được địa binh thì có tiền cũng không mua được, lại còn có linh tính nữa chứ, bộ Địa Binh sản Sinh linh tính là củ cải trắng bán ngoài chợ sao,lại nghĩ tới khoản linh thạch bị môn nhân thuộc hạ biên thủ một mình, trong lòng vài người ở đây tức giận không thôi »
- Vài người ở đây không bị vũ khí che mất lý trí, lại cũng lười quanh co với thuộc hạ của mình nữa, lúc này họ cảm thấy vô cùng mất mặt rồi, trong lúc họ bế quan, đột phá cảnh giới thuộc hạ của họ đã làm ra những chuyện gì sau lưng họ kia chứ, càng nói ra càng thấy xấu hổ a!
“ Hồ Huynh còn món bảo vật thứ ba đó là gì ”
“ Phải phải đó, món thứ ba là gì ”
- Hồ Tam Thiên hít sâu một hơi rồi nói!
“ Món thứ ba cũng là món quan trọng nhất, cũng là món mà ta không có cách nào từ chối, dù có giết người đoạt bảo dù là mất hết thể diện ta cũng muốn làm a”
“ Đó là cái gì, Hồ Tam Thiên ngươi nói đại đi, đừng để chúng ta tò mò ” Quỷ Hồng Nương mất hết kiên nhẫn nói, còn Hồ Tam Thiên nhìn qua mỗi người đàng ngồi ở đây, lại thấy biểu tình khác nhau trên mặt mỗi người, có người thì tức giận, có người thì kinh ngạc, có người thì hờ hững hẳn là đã biết rõ, cái hắn nói tiếp theo là cái gì rồi,Hồ Tam Thiên lúc này trầm ngâm vô cùng nói!
“ Vật thứ ba chính là, ba Viên Đan Dược a”
- Mọi người ở đây đều mịt mờ không hiểu, ba Viên Đan Dược gì mà có khả năng khiến một Võ Hoàng sống mấy trăm năm như Hồ Tam Thiên không tự chủ được mà mất đi hết tiết tháo như thế kia chứ, Hồ Tam Thiên hít sâu một hơi nói!
“ Ba viên Đan Dược Đó là ”
- Phá Hoàng Đan / Giúp Võ Vương cấp tăng tới 8 thành tỷ lệ đột phá Hoàng Cấp, lĩnh ngộ Lĩnh Vực của bản thân!mà Võ Hoàng dùng vào tăng lên 1 giai tuvi không cần tu luyện rút ngắn không ít thời gian hấp thụ linh thạch!
- Cố Hoàng Đan / Giúp cảnh giới vừa mới tăng tiến trở nên kiên cố hơn, giúp bình ổn cảnh giới mới vừa đột phá không bị mất cân bằng, giúp lĩnh vực mạnh mẽ hơn!
- Hồi Nguyên Ích Thọ Đan / Dùng để hồi phục thương thế trong người, dù trước đây có bị tổn thương như thế nào đi chăng nữa, chỉ cần ăn vào viên đan dược này, sau đó bế quan luyện hoá thì ngay lập tức sẽ khôi phục về thời kỳ đỉnh phong, có thể dùng hai viên thuốc kia để đột phá, trừ khi vận số quá kém, bằng không không có cách nào mà không lên nổi một tầng tu vi cả,thêm vào đó khi dùng một cách chính đáng đan dược, thì ít nhất cũng có 5 thành nắm chắc, giúp ba người man nguyện, một người hồi phục, một người tăng tuvi đột phá Võ Hoàng, một người thì giúp củng cố cảnh giới a!
-Mọi người ở đây đều tức giận tới mức ghiến răng ghiến lợi,thậm chí có người thẹn quá thành giận, chỉ tay vào mặt Hồ Tam Thiên nói!
“ Chỉ là ba viên đan dược, mà ngươi liền viết giấy giới thiệu, ngươi quả là làm mất mặt chúng ta quá đi ” Tên kia xấu hổ quá thành giận, hắn mới vừa được biết, đan dược đó hắn cũng có chỉ có điều rằng đã bị thủ hạ của mình ăn mất mà sử dụng đột phá cảnh giới rồi, sau đó cũng bị Hắc Ma giết toàn bộ rồi, thử hỏi hắn có không giận được hay không kia chứ, Hồ Tam Thiên nghe thấy thế sắc mặt lạnh đi nói!
“ Hừ..!! Ta cũng chưa vô sỉ được như ngươi không canh chừng được thuộc hạ, để bọn chúng dùng mất giờ không ăn được nho, lại kêu rằng nho chua ”
“ Ngươi vừa nói cái gì nói lại ta coi” Tên kia bị gãi đúng chỗ đau liền như con mèo bi dẫm phải đuôi sau đó muốn liều mạng với Hồ Tam Thiên, bỗng bị Quỷ Hồng Nương ngăn lại, yêu kiều nói!
“ Hồ huynh, tên kia tới chúng ta tặng hậu lễ như thế hẳn có mục đích, ngươi không muốn nói cho mọi người ở đây biết hay sao ” Hồ Tam Thiên cười đắng chát nói!
“ Cái tên Hắc Ma đó tới đây tặng lễ vật với ba mục đích mà mục đích của hắn hẳn các vị khi nghe xong, sẽ không còn nói rằng ta hám lợi đi ”
“ Thứ nhất: Hắn muốn bái phỏng làm quen với thế lực chúng ta, mong được giao hảo trong hoà bình, đồng nghĩa với việc đó, hắn sẽ cứ mỗi hàng ba năm,sẽ tiến cống gửi phần lễ vật y như hôm nay, như thế cho chúng ta, mục đích là giao hảo, cũng đồng nghĩa đó chúng ta phải kiềm chế môn nhân chúng ta, một cái lũ mắt cao hơn đầu, không được tới Hắc Phong Trấn hay thế lực phụ thuộc Hắc Phong Trấn và người ở Hắc Phong Trấn quấy phá hay làm hại hay gây khó dễ, tức là một thế lực trung lập, sẽ giúp đỡ chúng ta khi chúng ta cần, thậm chí cho mượn không ít vật lực để chúng ta xây dựng tông môn, mà chúng ta cũng phải như thế với hắn! ”
- Mọi người ở đây âm thầm gật đầu, lại nghe Hồ Tam Thiên vô cùng cay đắng nói!
“ Thứ Hai:Sư Phụ của tên Hắc Ma kia là một tên cao cấp luyện đan sư, đan dược hắn tặng cho chúng ta, đều là sư phụ hắn làm ra,hắn vừa tặng đan dược để lấy lòng, cũng chào mua bán hoặc luyện chế dùm đan dược, thậm chí là vũ khí với điều kiện chúng ta đem đủ vật liệu tới,và trả công đầy đủ tỷ lệ 7 thành thành công, chỉ cần người nào tông môn nào có trong minh ước hắn sẽ giảm giá cho, hẳn mọi người biết một cái luyện dược sư luyện ra được Phá Hoàng Đan có sức kêu gọi nhiều như thế nào đi ”
- Mọi người gật đầu, lại nghe tiếp!
“ Thứ Ba: Hắn muốn mở ra con đường giao thương đi qua địa bàn của chúng ta, bọn hắn muốn giao thương buôn bán mở cửa hàng đan dược và vũ khí trên lãnh địa của chúng ta,đồng nghĩa với việc giúp chúng ta bất cứ khi nào cũng có thể mua được những thứ mình cần, bọn chúng sẽ trả phần trăm hoa hồng cho chúng ta,đồng nghĩa với việc chúng ta phải bảo vệ bọn chúng an toàn khi ở lãnh địa, bọn chúng sẽ chỉ buôn bán không bao giờ nhúng tay vào việc tranh dành tông phái cua chúng ta,thậm chí còn có thể nhường vị trí độc quyền cho chúng ta,để thành phẩm cho chúng ta buôn bán, nhưng phải thanh toán sòng phẳng, và Hắc Phong Trấn chính là trung tâm mậu dịch, trao đổi tất cả những gì mọi người cần, chỉ với điều kiện khi giao tranh tông phái không được hủy sản nghiệp và giết thuộc hạ của hắn mà thôi, và hắn cũng sẽ không bao giờ nhúng tay vào lãnh địa của những tông phái có trong giao ước này ”
- Hồ Tam Thiên nói xong, hít sâu một hơi lấy ra từ túi trữ vật lấy ra một bản cam kết, có chữ ký cùng luật lệ điều ước giữa hai bên, sau đó mọi người đều nhìn xem đều thấy rõ bên trong ghi chép lại không khác chi với những lời Hồ Tam Thiên, một tên cười gằn nói!
“ Hừ chỉ giỏi hù ma lừa quỷ đi, Hắc Ma ký kết với ngươi nhưng làm sao chúng ta lại không có, ta không phục, tại sao ngươi được hắn ưu ái,mà chúng ta thì không ”
- Hồ Tam Thiên thở dài nói!
“ Sao các ngươi không tự hỏi môn nhân của mình đi hỏi ta làm cái gì, ta đâu phải là người trong tông môn các ngươi kia chứ ”
- Lúc này mọi người nghẹn đỏ trên mặt một cục tức, ngay lập tức ánh mắt tràn ngập sát cơ khoá chặt những tên môn nhân thuộc hạ sau lưng mình, lúc này mấy tên kia sợ hãi quá, dù sao cũng là đối diện uy áp của những Thái Thượng Trưởng Lão kia liền không giám giấu diếm liền đem hết toàn bộ sự tình kể ra, mỗi một lão tổ của mỗi tông đều sắc mặt âm trầm tới cực điểm nhìn vào bản giao ước này!
- Một tên cười gằn cãi cố, liền xé giao ước trên tay, miệng rống to nói!
“ Hừ..!!! Giao ước này chỉ là một tờ giấy lộn mà thôi, hắn giết môn nhân thuộc hạ của chúng ta,tát mặt của Kiếm Tu Liên Minh chúng ta là thật dù ngươi có nói cho hắn như thế nào đi chăng nữa thì hắn và tông môn chúng ta là dịch hắn phải chết” / Người nói ra lời này chính là Thái Thượng Trưởng Lão của Vạn Kiếm Tông,tên hắn là Vạn Kiếm Hoàng!
- Hồ Tam Thiên nhìn Vạn Kiếm Hoàng cười gằn không ngớt, cực kì trào phúng với Vạn Kiếm Hoàng trong mắt không hề che giấu phẫn nộ!
“ Vạn Kiếm Hoàng, ngươi đừng suy bụng ta ra bụng người, ngươi cho rằng ta không biết âm mưu của ngươi muốn kéo chúng ta chết cùng ngươi sao? Không phải chúng ta ở đây thương lượng đối sách đối phó Hắc Ma không phải là một tay thành quả của ngươi sao”
- Nghe thấy thế! Mọi người ở đây trầm mặc, một nữ nhân duy nhất ở đây là Quỷ Hồng Nương nói!
“ Mọi chuyện là như thế nào, dù Hắc Ma có như thế nào, dù ngươi có bao biện như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào cứu được Hắc Ma đâu, hắn phải chết không thể nào nghi ngờ, Hắc Ma pháp chết thì Đồ Ma Liên Minh của chúng ta mới có thể dìn giữ được mặt mũi ”
- Hồ Tam Thiên cười đang chát nói!
“ Mọi người đừng hiểu lầm ý của ta! ”
“ Thế y ngươi là gì??? ”
- Hồ Tam Thiên cầm khế ước trên tay nói!
“ Mọi người đọc lại giao ước của hai bên đi ”
- Mọi người đều đọc lại, đều không nhận ra được cái gì bất ổn tron giao ước này, đọc thì rõ ràng là hai bên hợp tác cùng có lợi mà, mọi người đọc xong không tìm ra điểm nào không ổn trong chuyện này cả, Hồ Tam Thiên lắc đầu thở dài nói
“ Mọi người không tìm ra điều gì bất ổn sao”
“ Ý ngươi là sao,đừng có vòng vo ” Huyết Ma Hoàng hai mắt tràn ngập sát cơ nói,Hồ Tam Thiên không để ý tới lời của Huyết Ma Hoàng!
“ Hẳn là các ngươi không xem lời ta nói vào tai a,các ngươi quên rằng lúc nãy ta nói gì rồi sao? Hắc Ma là một đệ tử của một tên luyện dược sư a, mà cái tên đó có thể luyện ra được, ba loại đan dược giúp Võ Hoàng cấp tiến giai,bình ổn, hồi phục, có thể là một tên cấp thấp luyện dược sư sao,bộ tên luyện dược sư nào cũng có khả năng luyện ra đan dược đó sao?? Vũ khí và linh thạch hắn tặng chúng ta, là củ cải trắng bán ngoài chợ sao, mà các ngươi quên rằng luyện dược sư có sức kêu gọi như thế nào, các ngươi khỏi cần ta nói đi ”
- Mọi người ở đây trầm mặc, Hồ Tam Thiên tiếp tục nói!
“ Chỉ tính là số lượng quà hắn tặng cho chúng ta, đã là con số thiên văn rồi, còn chưa tính hắn còn tăng cho những thế lực khác không thua kém gì chúng ta nữa, các vị ở đây thử cộng xem coi, cộng tất cả lại trong tông của các vị có lấy ra được hay không?? ”
“ Con chưa nói, chỉ cần 1 trong những món đồ đó, cống hiến cho tông môn chúng ta, xin trở thành thế lực phụ thuộc thì tất cả ai ở đây trong các vị cũng đều không từ chối đi, mà các vị không nhận ra một điều gì trong bản giao ước hay sao??? ”
“ Ý ngươi là sao? ” một tên không hiểu hỏi, còn tất cả mọi người ở đây đều im lặng suy tư,còn trong đầu họ có ý nghĩ gì chỉ họ mới biết mà thôi,nghe thấy thế hắn liền đổi giọng vô cùng nặng nề lẫn và cực kì nghiêm trọng nói!
“ Trong ba điều kiện hắn thương lượng và ký kết với chúng ta, chỉ toàn điều luật đôi bên hợp tác cùng có lợi, và hắn chỉ muốn chúng ta bảo vệ cửa hàng và thuộc hạ ở nơi buôn bán của hắn, nhưng không có một điều kiện nào nói chúng ta phải bảo vệ hắn cả, các vị không thấy cái gì bất ổn sao, khi hắn tới tìm ta, và các vị hắn chỉ đem theo mấy trăm tên Võ Linh cấp làm hộ vệ mà thôi,rồi đi tới bái phỏng tất cả tông môn chúng ta, hắn không phải là ngu xuẩn tới mức tới tông môn cao cấp có Võ Hoàng toạ trấn mà đưa ra điều kiện đó chứ, bộ hắn không nghĩ tới việc chúng ta sẽ nổi ra tham niệm cướp của giết ngươi đó chứ, hắn không phải không nghĩ tới mà là.... ”
- Tất cả mọi người lúc này nghĩ ra rằng, đồng thanh kêu lên!
“ Hắn Không Sợ Chúng Ta.....!!!!”
Kết Chương
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.