- Hắn dẫn theo tổng cộng là 20 thuộc hạ không tính cả tam nữ ở bên cạnh nữa, mỗi người đều tinh thông dịch dung thuật, và ám sát thuật, được một tay hắn bồi luyện mà thành, hắn cũng các nàng đi tới cách một khoảng xa là trạm gác của đối phương, trạm gác này xây bằng gỗ,giống như trường hào phòng thủ dành cho quân địch, bên trên được treo lên vô số đèn có thể thấy rõ mọi thứ dù là một cây kim!
- Hắn nhìn thấy mà tức giận không thôi, nhưng cái đèn này là thành quả của hắn và Lam Linh phải tốn nhiều thời gian ở trong không gian thức hải của hắn nghiên cứu ra, hắn có thể biến 1 ngày bên ngoài, thì bên trong đó bằng 100 năm là thời gian tối đa, trong đó có thể diễn hóa ra vô số thứ, chỉ cần có kiến thức liền có thể tạo ra những vật đó, rồi lắp ráp thực hành, lúc hoàn thành đi ra bên ngoài tuy không đem được vật đó ra, nhưng với kinh nghiệm thực tập ở bên trong đó ra bên ngoài tạo lại một món vũ khí hay bất kỳ thứ gì cũng đầu phải là vấn đề nữa!
- Và đám đèn này cũng là tác phẩm của hắn và Lam Linh, hắn tức giận không phải là bọn chúng sử dụng tác phẩm của hắn để chống lại hắn, mà là giận là vì đó là những thứ hắn chỉ dành riêng cho ám vệ để canh gác,và thắp sáng đèn đường cho dân đi lại vào ban đêm thôi, thứ này được bắt chước cách làm đèn điện ở kiếp trước, chỉ là thay vào bóng đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820194/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.