Ba ngày sau tại phòng ngủ của hắn, bên ngoài được Ám Vệ do đích thân Thanh Lăng canh chừng cho hắn, ngay đêm không nghỉ, nàng canh phòng bảo vệ hắn vô cùng cần mật,ngay cả một con ruồi cũng không thể nào bay vào được, khi hắn bước ra một Thanh Lăng liền vô cùng cao hứng, không có sắc mặt ủ ê như lúc nãy nữa, nàng cùng Ám Vệ hành lễ xong, nàng liên như con chim nhỏ vô cùng vui vẻ liền chạy đi đâu đó, hắn lúc này vừa từ mật thất bước ra ngoài cũng chưa quen với ánh sáng cho lắm,nhìn lên bầu trời nắng sáng,hắn hít vào trong phổi từng đợt không khí trong lành,lành lanh từ buổi nắng sớm, hắn cảm thấy tâm trạng lúc này của mình đã tốt hơn rất nhiều rồi, lúc này một đám người hộc hộc chạy tới!
- Một đám người chạy tới,, trong đó có không ít khuôn mặt quên và một vài khuôn mặt xa lạ,hắn chỉ có thể nhận ra đây là người ở trong trấn thôi, bỗng một thân ảnh thơm ngào ngạt, chợt nhào vào lòng hắn mùi hương thật quen thuộc, mùi hương của gạo, một thứ mà thế giới này không hề có, ngay xưa ăn cơm gạo nhiều thành quen,bây giờ mất đi không còn nữa,thì mới biết nó quý giá như thế nào, mui hương này không ai khác chính là Long Nhu!
- Hắn lúc trước còn nhỏ hay ngây ngô đi lạc khắp nơi không nói nào có thể giữ được chân hắn, nhưng khi gặp được nàng lại thích quấn lấy nàng, bị nàng đánh cũng không buông tối còn trộm leo lên dường của nàng hòng tìm thấy thứ mà hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820180/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.