A - Long hai mắt rét lạnh, như hàn băng từ ngàn năm, trên môi treo một nụ cười vô cùng tàn nhẫn, hắn quay lại bước vào mật thất đóng cửa lại, cũng chẳng thèm quan tâm tới tiếng kẻng kêu theo một thanh âm vô cùng khác lạ, chỉ để báo động những Ám Vệ tập hợp!
- Hắn đi vào căn phòng, nơi đó còn lưu lại mùi hương của nàng, hắn bất giác sờ lên môi của mình lại nhớ tới tư vị lúc hắn hôn nàng, lại nhớ lúc đó tay của hắn hỏi thăm hết một loạt hai ngọn núi cao vút trước ngực nàng, lòng hắn thầm hối tiếc không thôi, biết thế sao lúc đó không nhanh chóng ăn thêm ít đậu hũ nữa của nàng kia chứ, hắn lại nhớ tới bóng lưng của nàng, lại nhớ tới cặp kiều đồn cao vểnh lên, hắn không khỏi thầm nuốt một ngụm nước bọt!
- Hắn cười khổ không thôi, hắn chỉ muốn cho mình mấy cái bạt tai, hắn đâu phải giống ngày xưa nữa, hắn bây giờ đã là người có hôn phu rồi, Long Nhu bất cứ khi nào hắn cũng có thể kéo nàng vào lòng mà hảo hảo yêu thương kia mà, sao tự nhiên đầu óc hắn bây giờ chỉ toàn nhớ tới những thứ gì không vậy, hắn cố gắng áp dục hỏa bản thân xuống, ánh mắt hắn dần thu lại sát khí với Lã Nhất kia đi, mà bắt đầu hiện lên vẻ kiên quyết, nếu có ai ở kiếp trước nhìn thấy ánh mắt này của hắn, thì cho dù là ai, cho dù có dùng 8 cỗ xe tăng cũng không thể nào kéo lại được quyết định của hắn, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820148/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.