Lúc này, Trời đã sáng tỏ, Bạch Chu hất mái tóc dài đen nhánh, hai trái đào tiên trắng như tuyết trên ngực bị nhào nặn lúc này đầy vết bầm tím, cơ hồ đã thay đổi hình dáng làm phát ra từng đợt đau đớn trong lòng.
Nàng gập cong người đứng lên, nhìn thấy những vết loang lổ ô uế giữa hai chân mà một cơn chua xót vừa hạnh phúc trào dâng trong lòng nàng. Nàng chậm rãi đứng dậy, lấy một bộ áo đỏ khoác ở trên người, che khuất thân thể mềm mại xấu hổ, che đi dấu vết ô uế trên người!
Nàng định lặng lẽ rời đi, đang chuẩn bị tiến ra cửa thì bị một thanh âm quen thuộc níu lại,nghe thanh âm đó nói!
“ Chu tỷ muốn đi giết người sao ”
- Nghe được thanh âm này toàn thân Bạch Chu khẽ run, nàng không giám đối diện với A - Long nữa, nàng tự dối lòng mình nói!
“ Tỷ đi ra ngoài chuẩn bị đồ ăn sáng cho đệ thôi, tỷ là phận nữ nhi yếu đuối sao mà giết được ai kia chứ ”
A - Long biết thừa rồi vẫn giả ngu nói!
“ Vậy đệ tỉnh rồi, tỷ giúp đệ mặc quần áo đi ”
Bạch Chu xấu hổ sảng giọng nói!
“ Đệ không có tay sao”
A - Long haha cười nói!
“ Đệ có tay nhưng đệ muốn nữ nhân của đệ mặc cho đệ cơ,được giai nhân bồi tiếp như thế mới kích thích a”
Bạch Chu hừ lạnh định rời đi ngay, không thèm quan tâm tới A - Long nữa,tiến được vài bước thì lại thấy toàn thân bị ôm chặt lại nàng một bước cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820096/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.