Lúc này tại một trang viên hoa lệ của Hoả Viêm thành, lúc này Lã Nhị Thiếu cầm cái đầu của em trai mình khóc lóc ở đại sảnh, xung quanh là vô số Trưởng Lão trong Lã Gia tộc trung tâm là một lão nhân già cả sắc mặt nhợt nhạt, mái tóc hoa râm, da như vỏ cây khô!
Lúc này vừa nghe Lã Đại Thiếu thêm mắm dặm muối nói đủ điều không đúng sự thật, khi nghe xong lão nghiến răng tức giận, ném ly trà tron tay xuống đất
Xoảng....!!! Một tiếng thật kêu lão gằn từng chữ nói!
“ Tên nhãi nhép từ đâu tới, giám giết người Lã Gia của ta, thật là không biết chữ chết viết như thế nào mà ”
- Một tên nhanh chóng phụ họa nói!
“ Gia Chủ chuyện này Lã Gia chúng ta phải làm thật mạnh tay,khiến tên kia sống không được chết không xong,nếu không người trong Hỏa Viêm Thành này không xem chúng ta ra gì, mặt mũi chúng ta sau này sẽ mất hết ”
- Mày gia chủ Lã Gia nhíu thật chặt,xong lại giãn ra lão suy nghĩ trong đầu!
Lão không phải không biết tính nết của hai thằng cháu mình, tối ngày đi gây hoạ khắp nơi,sẽ có ngày bị người ta báo thù,lão biết trước sẽ có ngày này, nhưng mà khi ngày này tới, lão thấy thật sự không thể nào chấp nhận được
- Con nào mà chẳng là con, dù là một tên phế vật cũng không thể để người ta khi dễ tới trên đầu được, Lã Gia thấp kém những không phải ai muốn giết liền giết lão nói với chất giọng đầy uy nghiêm và lạnh lẽo!
“ Người chết thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820091/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.