Lúc này, Dạ Thanh Nguyệt kinh hô lên một tiếng, khiến những con chim đang ngủ nơi những mái nhà gần đó cũng bất ngờ mà tỉnh lại, nàng thốt lên một tiếng!
- Hắn lại nhìn thấy, đám người đang ngây ngốc vì tự nhiên có một tên lại nổ tung, lại nghe thấy tiếng thét của nữ nhân,một tên quay qua nhìn lại như nói gì với tên kia, đám người kia rút dao xông tới chỗ hai người đang ẩn nấp!
- Hắn lúc này tức tối không thôi nghĩ!
“ Đúng đàn bà là trung tâm của mọi sự rắc rối mà, chỗ nào có đàn bà chỗ đó có rắc rối mà”
- Hắn gằn từng chữ nói!
“ Ngươi làm cái gì vậy ”
- Hắn nhíu mày nhìn nàng!
“ Câu đó ta hỏi ngươi mới đúng đó ”
- Nàng không cho là đúng nói!
“ Lúc nãy ngươi chỉ đường cho ta làm sao đối phó với những tên kia, giờ chưa kịp 10 giây ngươi lại giết chết bọn chúng là sao, bộ những lời ngươi nói với ta đều là nói nhảm sao”
- Hai tay hắn đặt lên đôi vai mềm mại có phần yếu ớt của nàng, gằn từng chữ liền nói!
“ Ta giết người của ngươi khi nào,Ta có nói là không giết người bao giờ đâu, người ta giết là tên lưu manh kia kìa ”
- Nàng lại thấy hắn vô lễ với nàng, nàng “ hừ!! ”lạnh nói?
“ Lưu manh cũng là người, ngươi tự tiện giết người, bộ ngươi không sợ Vương Pháp sao”
- Hắn cười lạnh nói!
“ Ta chỉ giúp tên kia lên đường sớm hơn một tí thôi, trước sau gì tên đó cũng bị hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820067/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.