Nói thế nàng liền làm, nàng cầm cổ của hai chân hắn bắt đầu kéo đi,lúc đầu hắn cũng có mưu đồ giả chết, và mong chờ sự mềm lòng của nữ nhân vẫn ẩn giấu trong tâm nàng, kết quả ai ngờ đâu!
5 mét, 10 mét kết quả hơn 40m, lúc này hắn éo chịu nổi nữa rồi, lưng hắn thì có áo thì còn đỡ, dù sao thì cũng giảm ma sát đi vài phần, nhưng đầu hắn thì không được may mắn như thế,đầu của hắn luôn bị đập vào đá, hắn muốn khóc cũng không ra tiếng, giãy dụa muốn thoát ra nhưng lực bất tòng tâm!
- Hắn chỉ hận không thể đem tên chủ của ngôi thành này ra xử bắn ngay tại chỗ, tại sao tên kia lại có thể để con đường này đá gồ ghề tới như vậy, toàn đá 5x7 xếp lại với nhau, rải đá rồi không cán mặt đi, không đổ nhựa thì, ít ra phải đổ bê tông chứ!
Lúc này hắn ao ước con đường được trải đầy thảm bông thì tốt biết mấy, để hắn bộc lộ sự kiên trung và bất khuất của mình, nhưng dù hắn có ao ước như thế nào cũng vô dụng đối với hắn, mọi thứ hắn muốn đều không có, bây giờ chỉ có cảm giác chân thật nhất “Đau! cực kỳ đau!!!”
Nhưng hắn nào biết, con đường mà hắn bị kéo đi,là con đường tốt nhất ở toà thành này, lòng hắn mắng mỏ tên thành chủ, nhưng hắn cũng không biết rằng tên đó chính là cha của người đang kéo xác hắn đi như một con Cờ Hó, mà hắn cũng quên mất một điều, thế giới này làm gì có đường bê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820049/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.