Sau một đêm mệt mỏi, đối đầu cái chết bước qua quỷ môn quan,hắn buông người ngọc trong lòng ra,giậy sớm khởi động tay chân rửa mặt như mọi ngày, thì bỗng một một đạo kiếm ảnh sượt qua người, cắt cho một phần bức vách của sơn động làm vài đường cắt sâu, hắn nuốt nước bọt lấy lại tinh thần! Hắn hỏi?
- Nàng tỉnh ngủ từ khi nào?Hừ ta tỉnh khi nào mặc ta!Nàng muốn giết ta giờ cũng là giờ đẹp! Nhưng ít nhất cũng phải cho ta ăn cái gì đó chứ, chứ nếu ta chết cũng phải làm ma no chứ, chết đói khổ lắm a,Ngươi chết đói hay no mặc ngươi, cái mạng ngươi hôm này ta nhất định phải lấy!Hắn chỉ ừ cho qua chuyện, rồi nói tuy ta đói hay không thì không sao,cái mạng ta dai lắm a,nhưng còn nàng đã 2 ngày không ăn cái gì rồi, nếu nàng không ăn làm sao có sức mà giết ta?Nàng nghe thấy vậy thoáng cảm thấy bụng mình cũng kêu lên! ọc ọcNàng đỏ mặt nói đừng có hòng câu giờ ta không tin ngươi đâu!-Hắn vân đạm phong khinh, mặc kệ nàng chĩa kiếm vào người, hắn nhằm lửa lên bắt đầu nướng thịt mặc kệ nàng ta đe dọa!
Hắn nói " nàng nãy giờ kêu giết ta nhiều lắm rồi đó, giết thì giết đại đi còn không để ta nấu ăn! Hắn nghĩ "ăn xong mới có sức lực mà chạy trốn chứ"!
Cuối cùng hắn cũng nướng xong thịt đưa cho nàng một miếng, hắn một miếng, nàng nhìn hắn mà không nói!
Hắn rắm thối vài câu," ta biết ta rất đẹp trai,nhưng đó cũng là khuyết điểm của ta,haizz đẹp trai thật là khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1819976/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.