Hai chị em ríu rít như chim sẻ và hoạ mi mừng vui cả lên mà lúc này Tống Trị đang đi tìm Hạ Tố Mẫn cũng đã trông thấy cô từ xa.
Anh vội vàng chạy lại thở hì hục: "Cứ tưởng lạc mất em rồi chứ!"
Hạ Tố Mẫn cúp máy, cô mừng đến mức nhảy cẩn lên rồi ôm lấy Tống Trị đang đứng ngây ra đó, cô ríu rít tung hô: "Tống Trị, em đậu vào trường rồi, đậu vào rồi!"
Đối với cái tiếp xúc khá thân mật từ Hạ Tố Mẫn, Tống Trị có chút ngại ngùng, che dấu đi sắc hồng đỏ trên má, anh cũng mừng thay cho cô.
"Thế thì tốt quá rồi, chúc mừng em. Chúng ta đi ăn mừng đi."
Hạ Tố Mẫn buông Tống Trị ra, cô gật đầu lia lịa còn nắm lấy tay của anh kéo đi: "Hôm nay em đãi anh một chầu, nhất định phải ăn cho no đến căng cả bụng mới được."
Tống Trị đi phía sau, ánh mắt rơi xuống bàn tay Hạ Tố Mẫn đang nắm lấy bàn tay của mình, trong lòng xẹt qua một tí gió xuân đem theo hoa nở rộ.
Phải, Tống Trị anh từ lâu đã yêu mến cô gái cạnh bên nhà này!
Hạ Tố Mẫn vô tư nắm lấy tay của Tống Trị mà kéo đi, cô không để ý rằng xung quanh đó có rất nhiều nữ sinh đang nhìn cô bằng ánh mắt nửa viên đạn. Nói chính xác thì Tống Trị là nam thần khoa âm nhạc, nhạc cụ anh đang theo học đó chính là violin.
Tống Trị là một trong những sinh viên xuất sắc trong đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tong-anh-la-anh-sang-doi-em/2656721/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.