🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương lão sư không trả lời, mà lúc này đây ở dưới lớp học bốn bạn sinh viên bên dưới ra dấu hiệu hai cánh tay chéo có ý bảo Hạ Tố Mẫn đừng nói nữa. Cô cảm thấy khỏ hiểu nhưng dường như cô nhận ra và cũng ngậm miệng lại không nói tiếp.



Bấy giờ Lam Ngọc mới hớt hải chạy vào lớp, trên tay cô cầm một túi đồ, vừa thở hì hục vừa ra dấu cho Hạ Tố Mẫn rời đi đi.



Diễn một tuồng kịch câm trước mặt người mù, là diễn một cách tâm huyết nhưng vẫn bị nhận ra thì thật sự Hạ Tố Mẫn nghi ngờ Dương lão sư rốt cục lại lợi hại đến thế nào.



Tống Trị gật đầu tỏ ý mọi chuyện xong xui rồi mới nắm lấy tay của Hạ Tố Mẫn trước những ánh mắt dòm ngó của mọi người hiêng ngang kéo cô rời đi.



Rộn ràng cả một buổi sáng, hai bóng dáng của cô và anh dần khuất sau cánh cửa thì Lam Ngọc vội lên tiếng: “Thật sự rất xin lỗi thầy, chỉ là em có việc bận rời đi một chút nên mới nhờ chị họ đến để điểm danh thay. Mong thầy rộng lượng bỏ qua giúp em.”



Lam Ngọc cúi người nhận lỗi, cô nghĩ rằng thà thú tội trước hoặc may ra được khoan hồng. Nhưng Dương lão sư là ai chứ? Một lời nói thốt ra tựa vàng ngọc không thể nuốt lời, cầm quyển sổ điểm danh dành cho người khiếm thị trên bàn, ngón tay Dương lão sư lần đến cái tên Lam Ngọc mà đánh dấu vắng một buổi.



Đối với Lam Ngọc, cô buộc phải dành được danh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tong-anh-la-anh-sang-doi-em/2656678/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dương Tổng, Anh Là Ánh Sáng Đời Em
Chương 27: Lạnh lùng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.