Khi tôi an ổn trên giường định trùm chăn lại thì cửa phòng vang lên tiếng gõ, mới bảy giờ tối mẹ giờ này thường đi qua nhà hàng xóm mới đúng. Phải nói mỗi đêm tầm giờ này mấy dì mấy mẹ trong khu xóm thường sẽ tụ họp với nhau nói chuyện phiếm. Đề tài thì trên trời dưới đất, từ mấy chuyện mang tính thời sự trên 60 giây đến chuyện chồng con, hàng xóm hay cả chuyện cơm nước bình thường hoặc mấy con mèo con chó ngoài đường. Phải nói là tôi vẫn không hiểu sao họ lại có thể nói nhiều như vậy mà lại còn là mỗi ngày nữa chứ. Nhưng sao hôm nay mẹ lại về sớm như vậy, không lẽ tìm tôi hỏi về chuyện của Hải Nam. Tôi cân nhắc sẵn đáp án trong đầu rồi mở cửa ra. Nhưng trái với suy nghĩ của tôi ngoài cửa lại là bóng dáng của một người thanh niên.
Hắn tìm tôi có việc gì? Tôi cau mày nhìn hắn rồi mở lời.
" Ngài có việc gì dặn dò à?"
Hắn nhìn tôi biểu tình không rõ là gì nói.
" Khuya nay ngươi đừng đi!"
Tôi nhớ hắn từng nói, khi tôi ở gần trong một phạm vi nhất định hắn mới có thể sử dụng được sức mạnh của mình. Vậy mà bây giờ hắn lại nói với tôi rằng tôi đừng đi sao. Tôi đưa đôi mắt khó hiểu nhìn hắn hỏi.
" Nội đan thì sao?"
" Ta sẽ tạm thời lấy nó ra khỏi cơ thể ngươi, sau khi thu phục được oán hồn thì ngươi tiếp tục giữ".
Nếu là bình thường tôi mừng còn không kịp, chạy theo hắn đánh yêu quái oán hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-toi-bien-thanh-my-nam-roi/353135/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.