Vào buổi sáng đẹp trời ngày chủ nhật, khi tôi còn đang say giấc trên giường thì bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa. Không biết ai lại đến nhà tôi sớm như vầy nữa? Tôi mang bộ dạng ngái ngủ mà xuống cầu thang.
Khi mở cửa ra một thanh niên xuất hiện trước mặt tôi, nhìn qua tầm 25, 26 tuổi. Dáng người dong dỏng cao, thân hình xem là cân đối. Đặc biệt bề ngoài rất đẹp, đứng giữa ánh nắng ban mai của buổi sớm làm tôi có cảm tưởng như người hắn phát ra hào quang vậy. Tôi vội vã lùi về phía sau cánh cửa lớn, chỉ đưa nửa khuôn mặt ra. Nè trai đẹp sáng sớm gõ cửa nhà tôi lại còn mỉm cười với tôi nè. Mà bộ dạng của tôi thì lại không thể thảm hơn được nữa, đầu tóc rối loạn, mặt thì chưa kịp rửa, quần áo cũng là bộ đồ ngủ khủng long.
Tôi vốn định hỏi xem anh ta là ai? Muốn tìm ai? Nhưng chưa kịp mở miệng thì người con trai mang nụ cười như gió xuân ấm áp đó lại cất lời trước.
"Lâu rồi không gặp con, Mặc Linh."
Hả? Hắn ta biết tôi á? Mà sao lại kêu là con nhỉ? Không lẽ là họ hàng của tôi sao? Tôi ngơ ngác hỏi lại.
"Xin lỗi anh là ai vậy?"
Người thanh niên đó hơi nhíu mày lại nhưng vẫn cười với tôi mà nói.
"Con bé này mới đi mấy tháng mà quên chú rồi sao?"
Tôi cố lục lọi trong trí nhớ của mình xem mình có người chú nào trẻ như vậy không? Theo như gia vế thì chú là em trai hoặc em họ của cha tôi nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-toi-bien-thanh-my-nam-roi/353112/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.