Đi dạo xong, hai người về nhà, vào phòng làm việc để đọc sách như thường lệ. Khi đi đến cửa phòng, tâm trạng của cả hai cùng trở nên kỳ lạ trong phút chốc.
Kỳ Bạch Nghiêm cầm lấy một cuốn sách nghiên cứu Phật giáo, Đường Thi lén nhìn, mím môi lấy ra quyển luận án khúc Nguyên trước đó đã xem được một nửa. Khi cô bắt đầu ngồi xuống đọc sách, qua một lúc sau, Kỳ Bạch Nghiêm trong lúc vô tình liếc nhìn, khi nhìn thấy trên trang giấy là một bài khúc, không khỏi thả lỏng hơn hẳn.
Tuy không ai nói gì, nhưng bầu không khí không còn ngột ngạt nữa, hai người dần yên lòng trong sự thăm dò kỳ lạ đó.
Đến mười giờ, Đường Thi đóng sách lại, nói với Kỳ Bạch Nghiêm: “Ngủ nha?”
Kỳ Bạch Nghiêm khựng lại.
“Ngủ thôi.”
…
Thứ hai, cô đến phòng làm việc của trưởng khoa Đoạn, trưởng khoa Đoạn nói: “Cô Tiền cũng lực bất tòng tâm, cảm thấy làm người phụ trách chính rất mệt mỏi, cô ấy muốn vào nhóm hậu cầu, để cô làm người phụ trách chính, cô thấy sao?”
Đường Thi sững sờ. Cô Tiền không phải là người như thế.
Trưởng khoa Đoạn nói: “Cô chưa có nhiều kinh nghiệm, rèn luyện đôi chút cũng tốt, từ đầu tôi đã muốn cô phụ trách chính rồi.”
Đường Thi gật đầu, “Cảm ơn trưởng khoa Đoạn đã bồi dưỡng.”
“Vậy nhé, cô đi nói chuyện với cô Tiền nhé.”
Đường Thi bước ra văn phòng của trưởng khoa Đoạn, kế bên chính là văn phòng của Kỳ Bạch Nghiêm, bước chân chợt khựng lại, cuối cùng vẫn sang kế bên. Trong phòng chỉ có một mình Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tinh/568523/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.