Sáng hôm sau, Kỳ Bạch Nghiêm vẫn làm bữa sáng như bình thường, hai người cùng dùng bữa. Hôm nay cả hai có lớp, cơm nước xong thì cùng đến trường.
Đường Thi dạy tiết một hai, Kỳ Bạch Nghiêm dạy tiết một hai ba bốn.
Sau hai tiết đầu, Đường Thi vào văn phòng lấy đồ, Hạ Minh Nguyệt thấy cô vội vội vàng vàng thì hỏi: “Lại đến thư viện?”
“Ừm.”
“Chậc.” Hạ Minh Nguyệt vừa chơi game điện thoại vừa nói, “Chỗ lạnh lẽo như thư viện, cũng chỉ có dân học giỏi như mấy người thích ở thôi.”
Đường Thi cười, ra khỏi văn phòng.
Cô tìm thấy luận án Phật giáo mà hôm qua cô chưa đọc xong, tìm một vị trí kín đáo ngồi xuống, bắt đầu đọc.
Tối đó về nhà, Đường Thi giúp Kỳ Bạch Nghiêm sắp xếp tài liệu, Kỳ Bạch Nghiêm nhìn cô làm đâu vào đấy, cô cực kỳ quen thuộc với tài liệu, trái tim thắt lại, nhìn cô nói: “Biết bây giờ em giống gì không?”
“Dạ?” Đường Thi đặt tài liệu sang một bên, “Giống gì?”
“Trợ lý.”
Đường Thi cười: “Thì em là trợ lý của anh mà.”
Kỳ Bạch Nghiêm vẫn bình tĩnh, không vui không giận, “Nhưng em là vợ anh.”
Đường Thi đỏ mặt, “……..Đã là vợ thì cũng là trợ lý.”
Kỳ Bạch Nghiêm không tỏ biểu cảm gì, một lúc sau đến hôn cô, không nói gì cả. Tất cả gợn sóng trong lòng cuối cùng biến thành không đành lòng, anh thầm thở dài.
Hôm sau, hai người bay đến thành phố B để hoàn tất việc xuất bản bản dịch quyển kinh Phật thứ năm, vì vẫn còn thời gian, thế là đi dạo vườn trường đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tinh/568521/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.