Cuối tuần, hai vợ chồng về nhà họ Cố thăm bố mẹ, mẹ chồng hỏi chuyện công việc của Đường Thi, biết cô đang thu thập tư liệu, bà nói: “Có một số tài liệu quý không được công khai, mà bản gốc rất dễ hư hỏng, mẹ có người quen làm trong thư viện thành phố và thư viện quốc gia, bản gốc thì không mượn được, nhưng có thể in ra. Bây giờ con đang cần sách về Âm vị học khúc Nguyên đúng không?”
Đường Thi ngơ ngác nói dạ.
Bà Diệp lập tức gọi cho người làm trong thư viện quốc gia, nói lại tình hình, sau đó nói với Đường Thi, “Hôm nào con không đi dạy? Dành ra ba ngày, mẹ con mình bay tới đó tìm trong kho sách quý, in ra hết những sách con cần.”
Đường Thi nhìn sang Kỳ Bạch Nghiêm.
Bà Diệp nhíu mày, kéo Đường Thi lại, không cho cô nhìn Kỳ Bạch Nghiêm, nói: “Đây là chuyện của con, tự con quyết định.”
Đường Thi im lặng hồi lâu, cuối cùng nói: “Vậy con cảm ơn mẹ ạ.”
Tối đó hai người lái xe về nhà, Kỳ Bạch Nghiêm hỏi: “Lúc mẹ hỏi em có muốn in sách không, sao em nhìn anh?”
Đường Thi hơi lo lắng, nghĩ ngợi rồi nói: “Em không biết có nên không.”
“Em có cần không?”
“Cần.”
“Cần thì cứ nói ra.” Kỳ Bạch Nghiêm nói, “Em nhìn anh, là muốn anh quyết định đúng không?”
Đường Thi gật đầu.
“Nếu anh nói ‘không’ thì sao? Em còn cần không?”
Đường Thi mím môi, lắc đầu.
Cả hai im lặng suốt quãng đường về nhà. Đường Thi càng thêm không yên, cô sai rồi hả? Hình như Kỳ Bạch Nghiêm hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tinh/568517/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.