Editor: SQ
_____________________
Đây là một ngày hỗn độn nhất và dài nhất trong đời Đường Thi.
Một Kỳ Bạch Nghiêm xa lạ.
Khi cô thức dậy trong vòng tay anh, những gì cô nhìn thấy giống hệt như trước khi chìm sâu vào giấc ngủ vào tối qua —— đèn vừa mới sáng, ngoài rèm cửa có ánh sáng mờ ảo.
Đường Thi rên khẽ, cả người đau nhức.
Ngay sau đó, một nụ hôn ấm áp dừng trên trán cô, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai: “Dậy rồi?” Gợi cảm, khản đặc, lười nhác, nguy hiểm.
Một Kỳ Bạch Nghiêm lạ lẫm.
Hai người khỏa thân ôm nhau, Đường Thi thấy hơi bất an, cất phần giọng đã khàn: “Ừm.” Ngay cả cổ họng cũng đau.
“Anh có nấu cháo thịt, dậy ăn nhé?” Kỳ Bạch Nghiêm như có như không vuốt ve tay cô, thân mật và quyến luyến.
“Ừm.”
Hai người rời giường ăn chút gì đó.
Cuối cùng phòng khách cũng sáng đèn.
Một chiếc xe dừng ở con đường đối diện nhà của Kỳ Bạch Nghiêm ở Công viên Trung tâm, khi nhìn thấy tầng 27 sáng đèn, một quý bà cực kỳ có khí chất ngồi trong xe híp mắt lại, “Nghe nói học Phật mà hả?”
Hình như, hai ngày?
Quý ông ngồi cạnh nắm tay bà, hai bàn tay đan vào bàn tay đã không còn trẻ trung nữa, mỉm cười: “Hổ phụ sinh hổ tử.”
Bản chất con người, không liên quan gì đến việc có học Phật hay không.
Bà trừng mắt với ông, “Sờ gì mà sờ, xuống xe.”
Quý ông điển trai đó đặt một nụ hôn lên tay bà, thấp giọng nói: “Eh bien, ma reine (Được thôi, nữ vương của anh).”
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tinh/568512/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.