🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi tên là Đặng Thiệu, sau khi tốt nghiệp đại học thì trở thành nhân viên công vụ, bất hạnh thế nào lại bị giao nhiệm vụ làm quản lí đô thị. Trước khi làm công việc này tôi đã phải xác định trước tư tưởng sẽ bị quần chúng nhân dân ghét cỡ nào, cũng đúng thôi, làm khó việc làm ăn của người ta ai mà thương nổi. Lúc ấy tôi 26 tuổi.

Công tác được 3 năm khiến tôi trưởng thành không ít, từ những ngày đầu còn uất ức vì mấy vị gian thương buôn bán nho nhỏ lề đường trở thành một người thành thục, ổn trọng, đúng như những gì mẹ tôi hi vọng.

Năm nay tôi 29 tuổi, một ngày bình thường như bao ngày khác, tôi đi vào một cửa hàng bán cơm bình dân nhỏ kê bàn ghế lấn chiếm lòng đường, trước cửa là tên nhóc dáng vẻ quê mùa, nhìn qua cũng biết không phải chủ quán. Tôi lại gần hỏi cậu ta có phải ông chủ không, cậu ta quẫn bách nhìn ngang ngó dọc, không dám hé răng trả lời.

Tôi thấy thế vực bực vừa buồn cười bèn tỏ ra uy nghiêm dọa cậu ta.

Lúc cậu ta nghe thấy tôi muốn phạt tiền mới đứng lên phản kháng, cả người bạnh ra đứng chắn trước cửa tiệm, trông y như con cua biển.

Tôi kiên quyết viết hóa đơn phạt, sau đó đi mất.

Cứ nghĩ thằng nhóc này sẽ biến mất khỏi trí nhớ tôi sớm thôi, trăm triệu lần không ngờ tới mới có mấy tiếng sau đã lại gặp cậu ta. Cậu năn nỉ tôi đưa về nhà, tôi có chút buồn bực, còn tưởng thằng nhóc này quên uống thuốc à.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tieu-phien-ngo-dao-thanh-quan/1354416/chuong-54.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.