Đường Kiến Vi tại tiền sảnh Đường gia đọc từng chữ từng chữ thánh chỉ, Dương thị trợn mắt.
Túc huyện Đồng gia?
Đây là ai? Hình như mơ hồ nghe nói qua, nhưng nhất thời hồi lâu không nhớ nổi đã nghe ở đâu.
Bây giờ, mặc kệ Đồng gia là tiên nhân thế nào, thánh chỉ xuất đến từ tay Thiên Tử, Dương thị dù có đồng ý hay không thì cũng phải tuân theo.
Nàng để đám người Bàng gia kia ngàn dặm xa xôi tới đón dâu, ăn chùa uống chùa lâu như vậy không nói, bây giờ bắt đầu vắt hết óc nghĩ như thế nào giải thích cho bọn hắn, kết thân không thành......
Dương thị tức giận đến đau đầu.
Đám người Dương thị bái lạy Thiên Tử, Đường Kiến Vi đem thánh chỉ cất đi.
Trong lòng Dương thị kìm nén bực bội, nhưng suy nghĩ lại thay đổi, nhanh chóng nở nụ cười, đối Đường Kiến Vi mỉm cười nói: "Chúc mừng Tam Nương chúc mừng Tam Nương, do Thiên Tử làm chủ, gả cho nhà kia quả là hôn sự tốt. Gả đi Túc huyện, Đồng gia nhất định là thân hào tai to mặt lớn Túc huyện. Sau này, Tam Nương vinh hoa phú quý chỉ sợ là hưởng không hết. "
Cho dù không biết Đồng gia địa vị ra sao, thế nhưng Túc huyện là địa phương nào, trong nội tâm nàng vẫn là có ít hiểu biết.
Ba châu ở Đông Nam, một trong đó là Ngang châu, Túc huyện thuộc châu này, là một nơi tương đối nông thôn, coi như Đồng gia đứng đầu huyện, thì họ cũng chẳng khác gì đám dân quê ruộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thua/3538451/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.