Máu, đầu, co giật...
Đồng Thiếu Huyền có thể cảm giác được chính mình bất tỉnh trong thời gian ngắn, khi nàng hôn mê, một thanh âm nữ nhân bao phủ trên khuôn mặt nàng.
Nữ nhân kia ôm nàng nói chuyện.
Nói cái gì nghe không rõ lắm, thanh âm rất xa, giống như cách nguyên một ao nước, thân thể Đồng Thiếu Huyền cũng lắc lư.
Cho đến khi ý thức dần dần khôi phục, nàng khó khăn mở to mắt, phát hiện mình đang bị ôm trong vòng tay của nữ nhân một đao chặt rơi đầu gà.
Nữ nhân kia trong tay cầm một chiếc khăn lau, đang dùng chiếc khăn này lau vết máu trên mặt Đồng Thiếu Huyền.
Đồng Thiếu Huyền đưa mắt nhìn theo miếng khăn lau, câu nói mở miệng đầu tiên là: "Ngươi dùng cái đồ này lau mặt ta?"
Đường Kiến Vi khẽ liếc nhìn nàng đã tỉnh, lo lắng tiểu nương tử nhát gan, bị một con gà không đầu hù dọa, mang đến xui xẻo cho nàng.
Những người ra vào nhã tụ của Trưởng Công Chúa, một cục gạch rơi xuống có thể đập ngốc ba cái nữ quan quyền thế, vạn nhất họ là một trọng thần chi nữ như Đào Vãn Chi, nàng thực sự không chịu nổi.
Hiện tại nhìn ra tiểu nương tử vừa mở miệng liền thấy chán ghét, vẻ mặt chán ghét rất rõ ràng, chứng tỏ nàng có đầu óc nhanh nhạy, hẳn là không ngốc. Việc ngất xỉu vừa rồi chỉ là bị doạ trong chốc lát, một thời gian nữa sẽ ổn thôi.
"Ngươi đã tỉnh là tốt." Đường Kiến Vi giải thích: "Đừng coi nó chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thua/3446863/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.