Duỗi lưng mỏi, Tịch Tích Chi mè nheo bò dậy từ trên giường. Trên Long Sàng to lớn chỉ có một mình nàng, An Hoằng Hàn không biết đã đi ra ngoài từ lúc nào.
Suy nghĩ một chút, bọn họ rời khỏi Hoàng Đô hơn một tháng, trên triều đình khẳng định chồng chất rất nhiều tấu chương, chờ An Hoằng Hàn đi xử lý. Đặc biệt là lâm triều, cũng đã bỏ bê rất lâu, nếu như An Hoằng Hàn không ra mặt nữa, còn không biết sẽ gây ra rối loạn gì.
Trên đầu giường để một xấp tơ lụa hoa phục, Tịch Tích Chi vừa cầm lên sờ, phát hiện lại là tơ lụa từ Cẩm Tú sơn trang. Mặc từng món vào, lớn nhỏ đều rất vừa vặn.
Bởi vì sáng sớm bệ hạ đã phân phó để cung nữ, thái giám không quấy rầy đến người đang ngủ bên trong phòng, cho nên Lâm Ân và một đám cung nữ đều chờ đợi ở bên ngoài.
Nghe bên trong có động tĩnh, Lâm Ân dẫn đầu lên tiếng, "Tương Tích cô nương, nước nóng đã chuẩn bị tốt, muốn rửa mặt không?"
"Vào đi." Tịch Tích Chi hô một câu về phía bên ngoài.
Tịch Tích Chi đi tới trước bàn rót một ly trà, đoán chừng nước trà mới vừa bưng lên không bao lâu, còn rất ấm, Tịch Tích Chi uống vài hớp làm trơn yết hầu.
Không biết có phải là ảo giác của mình hay không, cảm giác ánh mắt đám cung nữ tiến vào nhìn mình vô cùng quái dị. Tịch Tích Chi giơ tay lên sờ sờ mặt, cũng không bẩn mà, làm gì nhìn mình chằm chằm như vậy chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240484/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.