Toàn bộ âm mưu đều bị An Hoằng Hàn bóp chết từ trong nôi.
Ngô Kiến Phong tức đỏ mặt, nghẹn lời không nói được một câu rõ ràng.
Bên người An Hoằng Hàn không thiếu cao thủ, không chỉ Ngự Lâm Quân màcòn giấu Ảnh Vệ, nên số lần khiến An Hoằng Hàn tự mình ra tay đã ít lạicàng ít.
Ngoại trừ thời niên thiếu, bệ hạ từng chinh chiến sa trường, đã nhiềunăm nhóm võ tướng chưa thấy bệ hạ xuất chiêu. Vừa rồi chứng kiến tốc độcực hạn của ngài, toàn bộ võ tướng đều nhiệt huyết sôi trào! So vớinhiều năm trước, rõ ràng võ học của bệ hạ đã cao thêm một bậc.
Hai mắt Ngô Kiến Phong đỏ bừng, cảm xúc phẫn nộ và không cam lòng đanxen vào nhau. Lúc cận kề cái chết, con người đều trở nên vô cùng điêncuồng, Ngô Kiến Phong cũng không ngoại lệ. Tất cả những gì hắn làm đềubiểu lộ sự tuyệt vọng và không cam tâm.
Tịch Tích Chi bước từng bước nhỏ, đi tới bên người An Hoằng Hàn, nhỏ giọng nói: “Phải giữ bí mật.”
“Trẫm biết.” An Hoằng Hàn cũng không muốn để người khác biết được thânphận thật sự của Tịch Tích Chi, nếu không cũng sẽ không đuổi đến hiệntrường nhanh như vậy, trước tiên phải chế ngự Ngô Kiến Phong, ngăn không cho hắn ta nói ra bất cứ điều gì.
Mày kiếm như mực nhíu lại, An Hoằng Hàn giương tay bổ xuống cổ Ngô KiếnPhong, “Trẫm sẽ không để ngươi chết nhẹ nhàng như vậy đâu.”
Nghe thấy lời này, một vòng các vị đại thần chung quanh phải rùng mình.
Bọn họ đều biết sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240391/quyen-2-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.