An Hoằng Hàn ôm nó đứng dậy, chậm rãi bước ra khỏi bàn, mang theo đámngười Lâm Ân, vừa tiến về phía điện Lưu Vân vừa nói: “Nước Luật Vân cũng không sống lệ thuộc vào nước Phong Trạch như nước Cưu, mặc dù bề ngoàiquan hệ giữa nước Luật Vân và Phong Trạch rất tốt, nhưng một khi vàotrong tối, không có hai quốc gia nào thật sự tồn tại tình hữu nghị. Lầnnày bọn họ đến đây, nhất định sớm đã có sự chuẩn bị, đợi đến lúc làm khó dễ nước Phong Trạch một phen. Cho nên buổi dạ yến tối nay, thay vì nóivì chiêu đãi thái tử nước Luật Vân, không bằng nói tiếp nhận sự khiêuchiến của bọn họ."
Yên lặng nghe xong lời An Hoằng Hàn nói, Tịch Tích Chi nghiêm túc tiêuhoá sự thật đó. Thì ra là như vậy, nói cách khác. . . . . . Tối nay cótrò hay để nhìn!
Con chồn nào đó thích xem náo nhiệt, càng hăng hái hơn trước nữa, haimóng vuốt vỗ vào nhau phát ra tiếng vang giống như vỗ tay, đôi mắt trong sáng mang theo sự thích thú khi có người gặp hoạ.
"Tối nay quả thật sẽ rất đặc sắc." Mặc kệ ai thắng ai thua, tóm lại một đêm này sẽ cho người ta để lại ấn tượng sâu sắc.
An Hoằng Hàn nhìn lên bầu trời đêm, những ngôi sao lấp lánh, phát ra ánh sáng thuộc về chúng.
Trong điện Lưu Vân, tất cả đại thần và sứ giả đều đã đến đông đủ. Rấtnhiều đại thần tụ tập chung một chỗ nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng nghethấy mấy tiếng cười. Quang cảnh trông chừng rất yên bình.
Nhưng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240197/quyen-2-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.