"Bệ hạ, Lục Công Chúa cùng Tiểu Tuân Tử đều ở bên trong này, tuân theomệnh lệnh của ngài, mỗi ngày đều quất roi bọn họ một trận." Người trôngngục nói đầu đuôi gốc ngọn(2),e sợ khiến An Hoằng Hàn trách tội bọn họlàm việc sơ suất.
(2) Đầu đuôi gốc ngọn: ý chỉ nói rõ, kể hết mọi chuyện
Tịch Tích Chi thò đầu ra, móng vuốt túm lấy cánh tay An Hoằng Hàn, lậptức nhìn thấy An Nhược Yên cùng Tiểu Tuân Tử bị chia ra trói tại trêngiá gỗ. Hai tay của bọn họ duỗi thẳng, cổ tay và khuỷu tay đều bị tróivài vòng dây thừng. Y phục mặc trên người sớm đã rách tả tơi, từng vếtroi hiện rõ bề ngoài, có vết roi là vết thương mới, máu chảy đầm đìa,rất dọa người.
An Nhược Yên mất đi vẻ xinh đẹp kiều diễm ngày thường, gương mặt trắngbệch không có chút máu, cánh môi vốn đỏ thắm đã trở nên khô nứt khôngchịu nổi.
"Hoàng. . . . . . Hoàng huynh. . . . . . Tha mạng." An Nhược Yên nhưnhìn thấy hi vọng, cặp mắt vốn mất đi thần thái, nhất thời phụt ra ánhsáng.
Tiểu Tuân Tử không kích động như nàng ta, đầu vẫn cúi thấp không nânglên, nhìn hắn ta có vẻ tình trạng thương tích nghiêm trọng hơn An NhượcYên rất nhiều.
"Tha mạng? Trẫm vì sao phải tha ngươi?" An Hoằng Hàn đi từng bước mộtđến gần, âm thanh lạnh lẽo vô tình không chút biến đổi, "Trẫm đã từngcho ngươi một cơ hội, là ngươi không biết quý trọng. Nếu trước kia liềnnghe lời của trẫm, lấy chồng xa ở nước Cưu thì đối với ngươi đối vớitrẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240189/quyen-2-chuong-6-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.