Ngón tay nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa bộ lông con chồn nhỏ, nhìn chỗ vếttích đen thui bị đốt, nhiệt độ trong ánh mắt An Hoằng Hàn càng lạnh lẽotới cực điểm.
Khẽ đặt con chồn nhỏ lên trên bàn, An Hoằng Hàn nhíu mày nói: "Khôngđược lưu lại sẹo, nếu không. . . . . . Tịch thu tài sản giết hết cảnhà."
Một câu nói đơn giản dọa thầy thuốc thú y sợ hãi đến chân tay lạnh lẽo,"Vi thần. . . . . . Vi thần nhất định dùng hết sức mình chữa khỏi Vânchồn."
Ngay sau đó không dám chàn chữ, thầy thuốc thú y nhẹ nhàng mở phần lôngxung quanh nơi bộ lông con chồn bị bỏng. Để kiểm tra rõ được vết thương, thầy thuốc thú y cầm một cây kéo cẩn thận cắt sạch vùng lông xung quanh cho đến khi lộ ra một vùng vết thương rộng tầm một bàn tay người.
Mới vừa rồi có bộ lông che đậy nên mọi người còn thấy không có gì. Saumột hồi cắt bỏ đi phần lông xung quanh, vùng thịt bị đốt cháy đen thuilộ ra đến khiến mọi người sợ hãi hít sâu vào một hơi.
Khí tức cả người An Hoằng Hàn càng phát ra lạnh lẽo, quả nắm tay trongống tay áo chậm rãi càng thu chặt lại. Thù này, trẫm chắc chắn đòi lạigấp bội.
"Chỉ cần có thể chữa khỏi cho Vân chồn, dược liệu trong Viện Thái Y, tùy ý ngươi dùng." Như muốn bình ổn lại lửa giận trong lòng, An Hoằng Hànnâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch.
Trong điện Bàn Long cung nữ thái giám không dám thở mạnh, rất ít khinhìn thấy bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240184/quyen-2-chuong-5-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.