Bộ lông toàn thân ẩm ướt, dính bệt vào một chỗ. Mỗi lần di chuyển môtbước, bụi bặm trên mặt đất bay lên dính toàn bộ vào bộ lông Tịch TíchChi thành những đám lông màu xám.
Nàng kéo thân thể nặng nề trở lại điện Bàn Long, dọc theo đường đi rướclấy không ít cái nhìn chăm chú của đám cung nữ thái giám. Con chồn nhỏcúi đầu sát mặt đất bước đi, sợ ngẩng đầu lên nhìn thấy những khuôn mặtcười nhạo.
Nàng chưa kịp lén lút chạy vào bể tắm, đột nhiên liền bị một tiếng âmthanh lạnh lùng ngăn lại, "Làm chuyện gì xấu? Đầu cũng không dám ngẩnglên."
Dù bận vẫn ung dung bưng ly trà, cặp mắt An Hoằng Hàn lộ ra từng luồngkhí lạnh, nhìn con chồn nhỏ ảo não vừa chạy về. Mới sáng sớm lúc ra cửabộ dáng còn rực rỡ như cảnh mùa xuân, làm sao vừa ra ngoài dạo chơi lắclư một vòng trở về thành dáng vẻ khẩn trương rụt rè rồi?
Ánh mắt chuyển qua cung nữ đứng bên kia, An Hoằng Hàn vừa định hỏichuyện gì xảy ra, lập tức phát hiện dấu vân tay đỏ trên gương mặt cungnữ.
"Các ngươi gặp người nào?" An Hoằng Hàn không ghét bỏ cả thân con chồnnhỏ cả người bẩn, ôm lấy con chồn nhỏ, mở ra lông của nó, bắt đầu kiểmtra nó có bị thương không.
Mà động tác này gần như xuất phát từ bản năng An Hoằng Hàn. Cho đến khihắn lật từng chỗ trên bộ lông con chồn nhỏ vẫn không nhìn thấy bất kìchút vết thương nào, vẻ lạnh lẽo trong mắt hắn mới chậm rãi lui đi.
"Gặp thái tử nước Luật Vân. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240166/quyen-2-chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.