Tiếng kêu ‘ chít chít ’ đột nhiên dọa sợ đến An Nhược Yên khiến nàng ta luivề phía sau ba bước, chỉ vào ‘ đống châu báu ’ hô: "Đây. . . . . . Đâylà cái gì, sao lại động đậy. . . . . ."
"Không. . . . . . Không biết." Những công chúa khác cũng có phản ứng không khác gì An NhượcYeen.
Người duy nhất chú ý con chồn nhỏ từng giây ngoại trừ An Hoằng Hàn, còn có thể là ai?
Hắn sải bước chân tiến về trước hai bước, đưa mắt nhìn bộ dạng đáng xấuhổ của con chồn nhỏ, khóe miệng nâng lên ý cười khẽ khó thể nhận ra,"Chưa từng gặp qua người nào có lòng tham như con chồn nhỏ nhà ngươi. . . . . ."
Không chỉ có vét sạch tất cả châu báu, còn đem mình biến thành bộ dạng này.
Khắp người treo quá nhiều thứ nặng, Tịch Tích Chi giùng giằng muốn giảithoát. Nhưng nàng càng giãy dụa, những chiếc vòng cổ vòng tay càng thítchặt, chặt đến nỗi khiến nàng khó thở.
Chít chít. . . . . . Bị đồ trang sức ép khó thở, Tịch Tích Chi không ngừng kêu loạn.
An Nhược Yên tức giận đến hai vai run rẩy, nàng luôn không thích độngvật, đặc biệt là con chồn nhỏ khắp nơi trêu chọc đến nàng là nó.
An Vân Y nhút nhát hô: "Hoàng huynh, nhỏ. . . . . . Con chồn nhỏ trông có vẻ rất khó chịu."
An Nhược Yên lén trừng mắt nhìn An Vân Y, bày ra dáng vẻ làm bộ làm tịch đó cho ai xem? Chẳng qua chỉ là người nhát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240157/quyen-2-chuong-2-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.