Cho dù lão nhân gặp qua nhiều sự việc sóng to gió lớn nhưng vẫn bị khíthế của An Hoằng Hàn khiến bị kinh sợ. Nhưng ông cũng là người cố chấp,ông cắn chặt răng không chịu nói.
"Bệ hạ giết lão phu, chẳng lẽ muốn gây ra chiến tranh giữa hai nước?"Lão nhân họ Từ lần đầu tiên tự khai rõ thân phận để lấy lợi thế cho bảnthân.
Ngược lại, An Hoằng Hàn cười lạnh, "Trẫm có gì phải sợ?"
Tính tính An Hoằng Hàn háo chiến, thủ đoạn tàn nhẫn, đã từng khơi lênmấy lần chiến tranh xâm lược, chính để đem lãnh thổ quốc gia đó đem vàokhối bản đồ nước Phong Trạch.
"Bệ hạ, hai nước khai chiến thì đối với một quốc gia nào cũng không cóchỗ tốt. Chúng ta đều lùi một bước như thế nào?" Vì đại cục suy nghĩ,lão nhân họ Từ nói: "Năng lực lão phu không thể hiểu hết ý trời, chuyệnbiết được nhất định có hạn. Huống chi lão phu không phải con dân nướcPhong Trạch, cũng không thuộc sự cai quản của bệ hạ."
An Hoằng Hàn nghiêm mặt, liếc nhìn ông nói: "Mặc dù lão không phải người nước Phong Trạch nhưng nơi lão đang đứng chính là quốc thổ nước PhongTrạch. Vậy thái y Từ nói xem, trẫm có quyền trị tội lão hay không?"
Chỉ cần lão ở trên mảnh đất nước Phong Trạch thig không có chuyện gì hắn không thể làm chủ.
Tùy tiện tạo một tội danh cho lão nhân họ Từ thì lão không thể khôngphải chết. Cho dù giết ông ta sẽ phá vỡ bang giao giữa hai nước, nhưngchuyện mà An Hoằng Hàn làm từ trước đến nay không hề tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240129/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.